Bằng sức mạnh của điện ảnh, đạo diễn David Lowery mang đến cho khán giả những ám ảnh về cuộc sống, sự mất mát và chủ nghĩa hư vô về sự tồn tại qua tác phẩm độc lập A Ghost Story.

Như những đứa trẻ con doạ ma nhau bằng cách trùm lên người tấm khăn màu trắng, bóng ma của David Lowery mang trên mình tấm khăn phủ trắng để hở con mắt không gây ra sự hoảng sợ hay đe doạ cho khán giả. Bóng ma trôi dạt trên trần thế chứng kiến bản thân mình bị quên lãng qua dòng chảy của thời gian. Còn khán giả, chứng kiến bóng ma tồn tại trong cõi hư vô để tự nhắc nhở mình về sự tồn tại.

Đôi vợ chồng trẻ không tên, họ sống với nhau trong một ngôi nhà ở vùng ngoại ô hẻo lánh. Người chồng C (tên trên bảng phân vai do Casey Affleck thủ vai) là một nhạc sĩ, sống nội tâm và khép kín. Còn người vợ là M (Rooney Mara) đang muốn chuyển nhà, tìm đến nơi nào đông đúc hơn, hiện đại hơn. Họ tranh cãi nhau.

Đạo diễn không để bản thân rơi vào những tình huống khó xử lý bằng cách không đẩy cao xung đột. Cuộc sống vợ chồng trôi qua với vài vết rạn nứt, nhưng vẫn đầy ắp tình yêu, những cử chỉ âu yếm với góc máy trên cao nhìn xuống dừng rất lâu như thể bộ phim không muốn buộc phải giới hạn vào một khuôn mẫu thời gian như lý thuyết.

Những khuôn hình được giữ cố định, mang phong cách của Terrence Malick với góc máy rộng tạo ra nỗi buồn thê lương của những sự kiện xảy đến với đời người như lẽ tất nhiên của định mệnh mà bất kì ai cũng có thể phải bắt gặp. C bị đâm xe chết. M nhìn xác C trong bệnh viện. Góc máy tiếp tục thử thách người xem bằng sự cố định và luôn luôn nhìn vào từ bên ngoài khung cửa như sự quan sát, thể hiện ý chí của đạo diễn trong việc không can thiệp vào dòng chảy thời gian mà nhân vật đang trải qua.

David Lowery như đã nói, không sử dụng bất cứ chiêu trò hù doạ nào trong những phim thường thấy khi có ma. Thay vào đó, anh tạo ra một linh hồn có chút hoạt kê với khăn trùm đầu và đôi mắt nhìn qua lỗ khoét trên tắm khăn trắng. Linh hồn đó đi về nhà qua cánh đồng trống trải ở một nơi buồn bã của vùng nông thôn Mỹ. C đi vào từng căn phòng. Những cảnh cắt dựng liên tiếp thể hiện C đứng nhìn vào những nơi thân thuộc trong căn nhà mà anh yêu quý mang đến nỗi buồn khó tả về sự mất mát.

Và có lẽ đỉnh điểm của sự mất mát, là khi C đứng nhìn M, ăn chiếc bánh táo ngấu nghiến trong nỗi buồn vô hạn của sự cô đơn khi mất đi người mình yêu quý nhất. Nhưng cuộc đời vẫn tiếp tục với M, chỉ có C là dừng lại vì thời gian không còn tồn tại. Anh chỉ đang đi tìm nốt một mảnh ghép để có thể biến mất vào cõi hư vô. Cuối cùng M cũng chuyển nhà. Cô đã muốn chuyển nhà đi từ lâu, nhưng C không đồng ý. Và khi sự tồn tại của C đang mất dần, thì M chuyển đi. C ở lại. Anh chứng kiến sự đổi thay.

Ma thuật của camera do Andrew Droz Palermo đảm nhiệm vai trò quay phim cộng hưởng với dựng phim cho ta thấy thời gian trôi về phía trước. Cô gái liên tục mở đóng cửa ngày qua ngày để đi làm. Xác chết của bé gái khi người da đỏ giết những người mới nhập cư đến vào thế kỉ 19 hoá thành bộ xương rồi tan biến.

C chỉ làm người quan sát bị động. Dù anh ta có thể điều khiển điện, hay cầm nắm đồ vật. Nhưng đạo diễn David Lowery không để C sử dụng quyền lực vô hình của mình. C đã chết. Những gì tồn tại chỉ là một linh hồn lạc lối không thể siêu thoát ngoài việc cố gắng níu giữ kí ức về ngôi nhà thân yêu của mình.

C nhìn sự việc trôi đi theo những chiều hướng không thể đoán trước. Anh chỉ một lần cố can thiệp vào cuộc sống của con người khi một gia đình mới chuyển vào ngôi nhà của anh. Anh đuổi họ đi. Thậm chí lúc này, đạo diễn cũng hạn chế tối đa sự hù doạ, thay vào đó, chỉ là một sự phản kháng yếu ớt hòng níu lại kí ức đang dần dần trôi mất. Bi kịch của những con người đã không còn sống và thậm chí đang dần quên đi chính mình.

Bộ phim của David Lowery mang một nhịp điệu thê lương, chậm rãi, nhưng không nặng nề mà trôi lơ lửng. Như thế những điều mà C đang trải qua sau cái chết là điều tất yếu để có thể siêu thoát. Âm nhạc xuất sắc của Daniel Hart tô điểm cho bối cảnh, không gian làm khán giả quan sát bộ phim như đang lang thang trong một giấc mơ buồn bã của ai đó, nó quá đẹp, cái đẹp kì lạ của cuộc đời khi nỗi buồn ập đến, ta có thể nhìn xuyên suốt lại cuộc sống của mình để hiểu hơn ý nghĩa của sự tồn tại.

Casey Affleck và Rooney Mara đã từng hợp tác với David Lowery, có lẽ do thế nên cả hai diễn viên có lối diễn rất tự nhiên hoà hợp với bối cảnh và không gian của bộ phim. Sự xuất hiện không nhiều của Mara, và hành động hoàn toàn im lặng của Affleck mang đến những hiểu quả đặc biệt trong việc lôi kéo cảm xúc của khán giả.

Đạo diễn David Lowery sau thành công của Ain’t Them Bodies Saints đã được Disney để mắt và thực hiện bộ phim mang tính thương mại Pete’s Dragon. Tuy nhiên, điều đó không làm cho David Lowery bỏ qua việc xây dựng phong cách của mình mà tác phẩm A Ghost Story với kinh phí sản xuất chỉ khoảng 100.000 đô la Mỹ là một minh chứng. Chất lượng nghệ thuật giàu có, ý tưởng mạnh mẽ, và những triết lý về đời sống đã mang đến cho khán giả một bộ phim tuyệt đẹp về sự sống cái chết, kí ức và tình yêu.

Tuổi Trẻ

Facebook Comments Box

Comment