“Ngày đầu tiên Hunger Games phần 1 được công chiếu là một ngày kì lạ dành cho tôi vì 24h trước đó tôi còn chưa nổi tiếng, tôi dậy và nghĩ về một ngày bình thường dành cho tôi. Tôi đi đến cửa hàng đồ nữ trang như thường lệ, và rồi đột nhiên, có khoảng 25 tay săn ảnh đi theo tôi. Tôi đã thực sự sợ hãi, tôi về nhà, khóa cửa lại và thực sự không hiểu chuyện gì xảy ra.” Jennifer Lawrence đã kể vậy trong lần trả lời phỏng vấn với một tờ tạp chí của Anh. Bây giờ thì sự nổi tiếng đã quá quen thuộc với cô, thậm chí cô còn nổi tiếng hơn rất nhiều sau khi phần 2 bộ phim The Hunger Games: Bắt Lửa được công chiếu. Jennifer Lawrence đã trở thành một ngôi sao hạng A, một nàng thơ và một viên ngọc quý của Hollywood nói riêng và điện ảnh thế giới nói chung.

Nhưng sự nổi tiếng bám theo cô vẫn khiến cô thực sự khó khăn trong việc hòa nhập vào cuộc sống đó. Cô luôn “cảm thấy bình thường nên mong được đối xử bình thường”. Nhưng ai cho phép một cô gái tài năng, xinh đẹp và thú vị như vậy được có một cuộc sống bình thường? Không người hâm mộ nào chấp nhận điều đấy. Chẳng thế mà trong 2 năm gần đây cô đã trở thành một hiện tượng, một “nàng thơ” trên thế giới Internet khi luôn xuất hiện với khuôn mặt đa sắc thái với những sự biểu cảm thật vô cùng đáng yêu. Nhưng đôi khi lại hơi thô, cái sự thô đấy không làm mất đi ở cô một hình ảnh đẹp mà nó chỉ càng tôn lên nét trẻ trung, tinh nghịch và giàu có của một diễn viên có khả năng hóa thân đa dạng và vô cùng chuyên nghiệp.

Sinh ra tại Louisville, Kentucky, nhưng sự nghiệp diễn xuất bước vào chuyên nghiệp khi cô đến New York năm 14 tuổi. Bước ngoặt trên con đường lập nghiệp ở Hollywood đã đến khi ở tuổi còn rất trẻ cô đã được đề cử giải Oscar cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất qua bộ phim Winter’s Bone. Một vai diễn đứa con gái bi kịch đi tìm cha tại một thị trấn hẻo lánh và lạnh lẽo. Vai diễn gây kinh ngạc cho giới phê bình cũng như người hâm mộ điện ảnh, một vai diễn rất khó đòi hỏi sự thể hiện nội tâm sâu sắc và nắm bắt được tâm lý và trạng huống của một cô gái tỉnh nghèo mất cha và đang phải đối mặt với rất nhiều khó khăn của cuộc sống. Một bước ngoặt trong sự nghiệp điện ảnh, một vai diễn khiến cô lọt vào mắt xanh của những nhà sản xuất phim hàng đầu của Mỹ. Để rồi chỉ hai năm sau thôi, tượng Oscar đã nằm trong tay cô, một cô bé 22 tuổi đánh đánh bại những nữ minh tinh khác như Jessica Chastain, Emmanuelle Riva qua bộ phim tình cảm Silver Linings Playbook của đạo diễn David O. Russell. Trong sự vui mừng của cô, là hình ảnh của một đứa trẻ quá hạnh phúc để rồi vấp ngã cầu thang khi bước lên bục nhận giải. Jennifer Lawrence từ đó đã trở thành nàng thơ trong trẻo và dễ thương của điện ảnh.

Khuôn mặt tròn, bầu bĩnh, đối với cô, không có khái niệm gì gọi là ăn kiêng, là giảm cân, là tránh những thứ thức ăn có thể tổn hại cho nhan sắc, một cô bé phát triển tự nhiên, tính cách tự nhiên và thần thái vô cùng sinh động. Cô vừa xinh đẹp lại mang dáng dấp của một đứa trẻ nô nghịch, một tâm hồn những tưởng qua những  vai diễn dày dặn và từng trải thì sẽ điềm đạm và yên tĩnh nhưng không. Tâm hồn cô và tâm hồn của nhân vật của cô gần như là hai thế giới khác nhau, mà có lẽ ít diễn viên nào có thể làm được, một sự tách bạch của đời thường và đời phim ảnh. Cô bé đó, Jennifer Lawrence, đang có một sự nghiệp rực rỡ, trong tay đã cầm một tượng vàng Oscar, đang được đề cử giải Quả Cầu Vàng cho vai diễn trong bộ phim mới nhất: American Hustle, nhưng đó là người mà theo một tựa bài báo của trang Huffingtonpost, là người mà ta ước được cô ấy trở thành bạn của mình nhất năm 2013.

Thế giới không thể ngừng nói về cô. Vai diễn trong phần 2 của Hunger Games là một bước tiến triển mới, một tầm cao mới của nghệ thuật diễn xuất của cô gái 23 tuổi này. Trạng thái cảm xúc, khả năng sử dụng biểu cảm trên khuôn mặt, giọng nói, đôi mắt mọi thứ đã khiến đẩy bật hẳn nhân vật Katniss của bộ tiểu thuyết dành cho tuổi teen lên một mức độ mà nếu nói không quá thì vượt hẳn lên trên cả nhân vật tiểu thuyết. Katniss chính là Lawrence và ngược lại. Một chân dung đầy biến động và khủng hoảng tâm lý nhưng phải luôn gồng mình để nhằm cứu giúp gia đình, để duy trì một sự dũng cảm cần thiết nhằm cổ vũ tinh thần cho phần khốn cùng của thế giới trong Hunger Games. Người ta thật khó hình dung một cô gái đã nói như thế này trong một cuộc phỏng vấn khác: “Anh có thể tưởng tượng được việc mình vừa cắt tóc xong, và lại nhìn thấy điều đó ngay trên tin tức truyền hình, đó là điều kì quặc nhất mà tôi cảm thấy. Ngay cả khủng bố ở Trung Đông cũng biết tôi vừa cắt tóc”. Ai nhận ra được một Katniss đang đấu tranh ở bên trong một thế giới độc ác và độc tài, lại đang ngồi đó trong bộ tóc ngắn, khuôn mặt ngây thơ và nói những lời đầy hài hước và đáng yêu như vậy.

Jennifer Lawrence dường như chưa bao giờ muốn bỏ đi cái bản ngã của mình, cái chất tự nhiên hiếm thấy của mình, điều mà đa số những nữ minh tinh khác sẽ giữ lại bên trong mà không phô bày ra trước công chúng. Người ta không thể nói trước được rồi cuộc sống vốn nhiều phù hoa của sự nổi tiếng liệu cuối cùng có đánh gục bản ngã và biến cô thành một bình hoa hay không? Nhưng cho đến bây giờ, trong mái tóc cắt ngắn trẻ trung và khuôn mặt luôn cười của mình, cô vẫn là một biểu tượng của sự tự do của phái nữ, một nhan sắc đến từ chính sự tự tin hơn là sự diêm dúa bề ngoài. Chẳng thế mà khi cô được chọn làm khuôn mặt đại diện cho hãng thời trang Dior. Cô ấy đã trả lời rất hồn nhiên với nhà báo rằng:

“Bộ váy này tên là Dior Haute Couture. Tôi chẳng rõ Haute nghĩa là gì nhưng tôi phải nói đầy đủ như vậy”. Dior sẽ nghĩ gì khi người dại diện cho mình nói vậy? Chắc họ chỉ cười phá lên như mọi người khác khi nghe cô ấy nói vậy, nàng thơ của điện ảnh.

 

Facebook Comments Box

Comment