Cuộc sống vốn dĩ sẽ luôn luôn gặp khó khăn đến nỗi nếu ai đó không thể vượt qua nó, người đó sẽ gục gã và để bản thân chìm đắm trong một cuộc sống tù ngục và tăm tối. Rất nhiều tác phẩm điện ảnh mô tả điều này và Alice In Borderland có vẻ như ở khía cạnh nào đó thể hiện được rất tốt khi đẩy những mảnh sống như vậy vào một thế giới mới, khốc liệt, tàn nhẫn và không lối thoát.
Bộ phim khởi đầu bằng hình ảnh một anh chàng nghiện game, hoặc có lẽ không phải anh ta nghiện game, anh ta chỉ tìm đến game để trốn thoát khỏi thực tại anh có một người em trai rất giỏi giang được gia đình yêu thương vì đỗ đạt và sẽ thành công. Còn anh, chỉ là một thanh niên ăn bám. Chàng trai đó là Arisu, tiếp đó, anh ta bất mãn, ra khỏi nhà và đi gặp hai người bạn thân của mình, cũng là hai người muốn trốn khỏi thực tại vốn chứa đậy những điều chẳng đẹp đẽ gì. Đúng như tên phim, một cách tình cờ, như cô bé Alice rơi vào lỗ thỏ, 3 anh chàng rơi vào một thế giới điêu tàn khác, cũng chẳng biết có khác không, nhưng ở thế giới mà 3 anh chàng được đưa đến thông qua cái nhà vệ sinh công cộng toàn mùi xú uế đó, chỉ là một thành phố Tokyo trống trải, không người, vẫn là một thành thị giàu có bậc nhất Nhật Bản, nhưng trống rỗng và ban đêm không có ánh đèn điện. 3 anh chàng thoát khỏi thực tại, để đến một thực tại khác, mà có lẽ, còn kinh hoàng hơn gấp bộn phần. Nghe giống truyện Gantz nhỉ?
Dần dần, khán giả, tức là tôi, tức là các bạn sẽ phát hiện ra cách vận hành của thế giới điêu tàn này, con người ở thế giới đó phải đối mặt với một định mệnh kinh khủng, tham gia những trò chơi được đại diện bằng những tấm bài số trong bộ bài tây 52 lá. Mà mỗi chất bài, hay mỗi con số sẽ thể hiện những trò chơi khác nhau, thử thách khác nhau, nhưng tất cả đều nhuốm mùi chết chốc. Dead or Alive? Nhân vật chỉ có hai lựa chọn chứ không phải rất nhiều lựa chọn trong cuộc sống như chúng ta, không chơi game thì đi ngủ, không ở nhà thì đi bar, không học hành thì xin tiền ba mẹ… chúng ta không chết được, nhưng họ, họ không chọn là họ chết.
8 tập phim Alice in Borderland là như vậy, hành trình của nhân vật chính Arisu và nhân vật nữ chính Usagi (Tao Tsuchiya) mà các bạn sẽ được gặp gỡ tại Borderland, cả hai trải qua những mất mát thực sự để trưởng thành, Arisu tỉnh táo hơn nhưng tất nhiên vẫn là phong cách Nhật thôi, gào thét và khóc lóc, để có thể đọc được những trò chơi hòng chiến thắng, như tôi đã nói, không chiến thắng là chết, còn chiến thắng chỉ được sống thêm vài ngày.
Alice ở xứ sở thần tiên, còn Arisu ở địa ngục, nhưng may thay, địa ngục của Arisu có Usagi, nên địa ngục đó đôi khi đẹp đẽ lạ thường. Còn con người ở xứ sở đó, nhân vật nào cũng thế, họ đều có một cuộc đời không như ý ở thực tại, nên họ bị đưa đến Ma Trận, đến Borderland nhưng không phải để có một cuộc sống tốt đẹp hơn, mà để nhận ra rằng, điều gì mới thực sự đáng quý, hoặc đôi khi phũ phàng, chẳng có gì có ý nghĩa và đáng quý cả, có những người như thế.
Bộ phim không quá hấp dẫn trong hành trình kể chuyện vì đôi khi tình tiết xử lý quá đỗi bình thường và những trò chơi được tạo ra để thử thách chỉ khiến cho nhân vật tỏ ra ngu ngốc mà không tạo nên được một hành trình thực sự phát triển về mặt tâm lý nhân vật để thuyết phục rằng Arisu sẽ có thể phá đảo được cái thế giới này hòng giúp mọi người nhìn ra chân tướng sự việc.
Nhưng không sao, nó vẫn hấp dẫn vì Usagi xinh đẹp, Kuina xinh đẹp, An xinh đẹp… tôi xem chắc vì các nữ diễn viên này là chính mất. Dù vậy, vẫn kịp đọc ra được những điều thú vị kể trên. Vậy cũng đủ hấp dẫn nhỉ?