Tuấn Lalarme

Giấc mơ

Tôi muốn giật tung cách cửa cuộc đời

Xé áo xé quần xé tan điều khép nép

Xé sạch những lo toan phiền muộn

Xé ngực ra cho tim đập tung lên

******************************************

Chắc là mơ rồi
Vì chim hóa thành bướm
Bướm lại không đậu không bay
Cứ lấp la lấp lửng
Ở lưng chừng cửa trời ngóng ánh trăng.

Chắc là mơ rồi
Vì trăng chẳng ra hồn trăng
Chẳng có màu của Nguyệt
Tỏa xuống một màu anh ách
Đậu trên cánh bướm tuyền màu xanh.

Vì rõ là mơ rồi
Nên tôi lật hoài trang sách
Quyển sách sao chỉ có một trang
Một trang vậy mà lật hoài không hết.

Tôi xé toang trang sách
Gấp thành con chim nhỏ
Liệng vào cánh bướm xanh
Bướm chao mình đảo nhẹ
Trăng tan thành máu tanh.

Ôi cơn mơ chẳng thoát.

*****************************************

Một buổi sớm mùa hè

Khi mặt trời tròn xoe

Đỏ hỏn cuối chân trời

Em còn ôm giấc ngủ

Mắt mọng nước cười miên.

Giấc mơ nào là thật

Giấc mơ nào ai hay

Giấc mơ nào còn say

Giấc mơ tan trong biếc.

Giấc mơ này có nắng

Giấc mơ kia có mưa

Giấc mơ anh chẳng vừa

Ôm mưa cầm cả nắng.

Em là nàng thôn nữ

Anh hiệp sĩ lang thang

Gặp nhau buổi chiều tàn

Bên bờ sông triền cát.

Mắt ướt lệ trào rơi

Lang thang trong tia nắng

Lòng anh chợt thấy đắng

Kìm ngựa xếp giáo nghiêng.

Mặt trời ở nơi xa

Đang dần buông xuống thấp

Dửng dưng với thế tình

Mặc dòng đời cứ cuốn.

Vội vàng với tay níu

Anh túm gọn mặt trời

Đang vùng vằng dẫy dụa

Gắn vào mắt buồn em.

Sáng bừng hơn ánh sáng

Tươi mới hơn lộc chồi

sức sống tim trỗi dậy

em choàng tỉnh giấc mơ

Căn phòng vương đầy nắng.

Tình yêu là cơn mơ

Giấc mơ mãi đắm chìm

Không khi nào tỉnh giấc

Trong một sáng nắng đến tràn lan

Trong hồng hoang bất tận.

Exit mobile version