Với Nocturnal Animals, Tom Ford đã chứng tỏ rằng, sự thành công của A Single Man (2009) không phải đến từ may mắn đồng thời khẳng định lại câu nói của ông rằng, phim ảnh giúp cho nhà thiết kế thời trang thương mại này thể hiện được một cách chân thực nhất khía cạnh nghệ sĩ bên trong mình. Tom Ford, bằng tâm hồn nhạy cảm, và sự tinh tế trong cách kể chuyện đã mang đến cho Nocturnal Animals một diện mạo hấp dẫn khi lồng vào đó không chỉ bi kịch gia đình, mà còn mang dáng dấp của một bộ phim hình sự ly kì, giật gân nhưng được tiết chế để thể hiện bản chất của cuộc sống trong hình dạng trung thực nhất.
Sự chậm rãi, với những chuyển động chậm của nhân vật mô tả sức nặng của nội tâm với rất nhiều ẩn ức. Buổi triển lãm của Susan (Amy Adams) nữ quản lý gallery về nghệ thuật diễn ra trong không khí sang trọng, thành công nhưng bí bách và tù túng. Đạo diễn dần dần tiết lộ cho chúng ta biết về một mối quan hệ không ổn của hai vợ chồng Susan, khi anh chồng không dự lễ khai mạc triển lãm với vợ, và có tình nhân bí ẩn. Đồng thời, cùng thời điểm đó, Susan nhận được một bản thảo tác phẩm sách sắp phát hành của chồng cũ, người mà cô đã quyết định chia tay cách đây gần 20 năm. Trong ngôi nhà giàu có, dùng nhiều màu nóng và nặng nề, Susan đi trong im lặng với khuôn mặt mơ hồ và nhiều tâm trạng, cô đọc tập bản thảo của người chồng cũ Edward (Jake Gyllenhaal) với tựa đề “Nocturnal Animals”.
Những dòng chữ được biểu hiện thành một câu chuyện riêng rẽ, Tony Hastings (do Jake Gyllenhaal thủ vai) đưa vợ (Isla Fisher) cùng con gái đi chơi xa. Chuyến xe đêm băng qua miền tây Texas, Tony thích sự yên tĩnh nơi đây, nơi không có sóng điện thoại, không có bóng người. Anh ta chỉ là một kẻ sống khép kín và nội tâm. Bóng đêm yên bình nhưng đầy đe doạ, khi có 3 thanh niên đi trên một chiếc oto khác, tìm cách gây sự và ép chiếc xe của Tony dừng lại bên đường. Bi kịch khi đó xảy ra. Vợ và con gái bị bắt đi, Jake trốn được, sau đó anh cùng một viên cảnh sát địa phương bị bệnh sắp chết truy tìm những kẻ đã bắt cóc vợ con mình.
Bộ phim Noctural Animals được đạo diễn Tom Ford kể thành hai tuyến truyện song song, một bên là bi kịch gia đình của Susan với những hồi tưởng từ thời cô còn rất trẻ, lúc mới yêu và quyết định lấy anh chồng nghèo chỉ có đam mê với văn chương và mong muốn sẽ thành công trong nghiệp viết. Những trường đoạn hồi tưởng, đan cài với câu chuyện Edward kể giúp ta hình dung ra hai người trẻ tin rằng tình yêu và đam mê sẽ giúp họ có nhau trên đường đời bất chấp tất cả. Susan có tham vọng trở thành hoạ sĩ, Edward thành nhà văn. Susan đã không tin mẹ mình. Tom Ford tinh tế cài vào phim một trường đoạn đắt giá, khi cô ngồi với bà mẹ sống đầy thực tế và phản đối mối quan hệ của cô và Edward. Bà nói rằng, mọi đứa con gái rồi sẽ giống mẹ của mình. Sự thật phũ phàng, Susan bỏ rơi Edward, như chính lời tiên đoán của người mẹ.
Tom Ford chứng tỏ được tài năng của mình bằng việc kết nối hai tuyến truyện một cách mượt mà, để chúng ta có thể thấy được bản thân Edward trong Tony mà anh không cần xuất hiện nhiều, còn Susan, cô đại diện cho những tham vọng bao gồm dục vọng, vật chất, và tính cách của bản thân để ràng buộc mình vào lối sống không phù hợp với Edward mà chọn một người chồng trẻ hơn, giàu có hơn, hay nói cách khác môn đăng hộ đối hơn. Cái giá của sự hoang dại mà tuổi trẻ mang lại, xung khắc với nhu cầu sống đã khiến cho cô chỉ còn lại là một kẻ thất bại trong sự giàu có của chính mình. Susan quên mất những tác phẩm mình đã mua, cô lạc trong quyển sách của Edward như sự dày vò mà quá khứ mang đến, cô cô độc trong những cuộc điện thoại với người chồng ngoại tình của mình.
Một lần nữa, Amy Adams và Jake Gyllenhaal chứng tỏ họ là những diễn viên tài năng nhất trong cùng thế hệ ở Hollywood. Amy Adams tiết chế lời nói, cô chỉ biểu hiện bản thân bằng cử chỉ, thần thái, để nói về một Susan đang đổ vỡ ở bên trong, đang lạc lối trong một mê cung không thể thoát, đang hứng chịu những đòn roi từ quá khứ, và đang muốn quay trở lại như thể hy vọng vào một phao cứu sinh mà Edward mang đến qua tiểu thuyết của anh. Còn Edward, với sự nhập vai của Jake trong bóng hình của Tony đang muốn nói hết sự thật về sự hèn nhát của mình, về sự thất bại trong việc níu kéo mối quan hệ với vợ, về lần xảy thai của vợ, về cách anh nhìn nhận và đánh giá về Susan trong suốt những năm tháng qua, anh đang tìm một sự giải thoát. Nocturnal Animals là một bản thú tội, mà anh muốn trút ra với chính mình.
Người ta có thể cho rằng, Edward đang trả thù Susan. Nhưng điều đó hẳn không đúng. Tom Ford đủ nhạy cảm và tinh tế để phô bày ra sự trần trụi trong đời sống của người lớn, của những kẻ chối bỏ tình yêu để chạy theo sự hư ảo. Edward nói rằng ”Khi em yêu ai đó, phải phải chăm chút cho tình cảm đó, vì tình yêu đó nó có thể chẳng bao giờ đến với mình nữa”. Edward chỉ muốn nhắc lại cho Susan biết, cô đã từng như nào, đã thay đổi ra sao. Cũng giống như anh, cho đến cuối cùng, anh cũng đã có thể xuất bản được tác phẩm của mình, anh đã thành công.
Nocturnal Animals cho ta có một cái nhìn trực diện, trung thực về một sự mục ruỗng trong một mối quan hệ do những nhu cầu về dục vọng, tiền bạc quá lớn khiến nó chết đi và được thay thế bằng sự vụn vỡ từ bên trong của mỗi người.
Box: Mặc dù được đánh giá rất cao, nhưng bộ phim chỉ nhận về duy nhất một đề cử cho nam diễn viên phụ xuất sắc nhất là Michael Shannon. Trong một năm mà Amy Adams có đến hai vai diễn trong hai bộ phim nghệ thuật đầy ấn tượng, Nocturnal Animals và Arrival, việc cô không được đề cử ở hạng mục nữ chính xuất sắc là một điều gây tranh cãi và một nỗi thất vọng lớn của người hâm mộ.