Tuấn Lalarme

Nói chuyện phim: Expendables 3 và Rises of the planet of the Apes

Tôi nghĩ, tôi sẽ tặng mình vé xem phim, tặng mình hộp popcorn, và ăn rầm rào trong rạp, mặc kệ những người cùng xem xung quanh. Đôi khi, tôi hay nghĩ đến những thứ ngớ ngẩn vậy, để đánh lạc hướng chính mình, cơn mệt mỏi của mình. Đôi khi tôi làm theo điều ngớ ngẩn tôi nghĩ đó, đôi khi tôi chỉ nghĩ thôi. Lần này tôi chỉ nghĩ thôi, rồi tôi bật máy tính và phim Expendables 3 (Patrick Hughes).

Phải nói trước là tôi không phải fan của thể loại hành động vai u thịt bắp, súng bắn không hết đạn, toàn hàng siêu khủng. Chẳng thế mà những phim hành động của Van Damme, Sylvester Stallone… tôi không xem nhiều, có chăng là những lần mở tivi tình cờ bắt gặp trên HBO, Starmovies… Chính vậy nên tôi chưa bao giờ có ấn tượng gì về Expendables, dù cho đó là một dự án thú vị, đầy hoài cổ và mang đến cho nhiều người những kí ức đẹp về thời gian ta đã từng trải qua rất lâu về trước.

The Expendables are back with enough male movie stars in black to go around. It’s possible some of your relatives are in this picture.

Nhưng không vì thế mà tôi không ấn tượng với những diễn viên một thời đó. Đặc biệt là Sylvester Stallone, người tạo ra Expendables và cũng là diễn viên chính của các phần phim này. Tôi thích bộ phim Rocky (1976) của ông. Đấy là câu chuyện giản dị, chân thành vô cùng về tình yêu, về cuộc sống mà trong phim đó ông đóng vai một anh chàng đấm bốc đơn giản và cô đơn. Rocky luôn nằm trong danh sách những phim về thể thao hay nhất của tôi. Sau đó là Rambo, câu chuyện về một cựu lính Mỹ từng tham chiến ở Việt Nam lạc lõng trên chính quê hương mình. Những phim đó, cho tôi cái nhìn rất khác về Stallone, tôi thấy chiều sâu và khả năng diễn xuất cũng như lòng yêu nghề không ngừng nghỉ. Để mà từ đó, ông đã tạo lại một môi trường để tất cả những diễn viên hành động hết thời được trở lại màn ảnh như Dolph Lundgen, Van Damme, Chuck Norris… Một sự cố gắng đáng ghi nhận, một dấu ấn đang chú ý, và một tác phẩm giải trí đáng bỏ thời gian.

Cứ mỗi phần phim, dàn diên viên lại được mở rộng và thay thế bằng những cái tên “mới” mà rất cũ. Phần 3 này là sự tham gia của Han Solo/ Indiana Jones – Harison Ford (Nhân vật trong Starwars, Indiana Jones), và Martin Riggs – Mel Gibson (nhân vật trong The Lethal Weapon), cộng với sự xuất hiện của kẻ săn mồi/ kẻ huỷ diệt Arnold Schwarzenegger (Predator, Terminator), El Mariachi – Antonio Banderas ( nhân vật lãng tử trong Desperado)…. Để tránh đơn điệu trong việc tạo nhiệm vụ và thực hiện nhiệm vụ với súng ống và cơ bắp. Phần này kịch bản cởi mở hơn khi Barney Ross (Sylvester Stallone) đã nhìn thấy xu thế của thời đại về công nghệ số, anh quyết định tạo dựng lại đội quân đánh thuê mới với thành viên trẻ hơn, thông thạo hơn về máy tính và công nghệ nói chung. Tất nhiên, đội trẻ làm việc khá tốt, mạnh mẽ thông minh và dũng cảm. Nhưng tất nhiên không thể bỏ qua đội già một cách tàn nhẫn vậy, kịch bản gài tình huống đội trẻ bị bắt, đội già bỏ qua tính bốc đồng của đội trưởng Barney Ross mà đi cùng cứu đội trẻ, cũng như để Barney trả món nợ riêng với kẻ bắt giữ đội trẻ, từng là người sáng lập Expendables cùng Ross.

Tôi không đánh giá về câu chuyện, tất nhiên, đối với những người như Sylvester và thể loại hành động ông làm, thì câu chuyện hẳn nhiên không có gì phức tạp. Hiển nhiên là thế. Đối với tôi, họ là những người đơn giản, hết lòng vì bạn bè, vì cuộc sống, họ làm mà bất chấp tất cả, chiến đấu không sợ hãi cái chết, họ cứ làm theo cái họ cho là đúng. Đấy mới chính là tâm thế của một người xem dạng phim hành động này. Nó đơn giản, chân chất, nhân vật tốt thường không thể chết, nhân vật xấu sẽ bị trừng phạt, vũ khí hạng nặng được tận dụng tối đa, xe tăng, rocket… Từ họ, tôi luôn nghĩ đến những người lính, không màu mè, vẽ chuyện, luôn thẳng thắn và quyết đoán. Tôi thích họ, khuôn mặt họ diễn, cách họ ôn lại những gì xưa cũ. Nhìn Arnold khoác vai Lý Liên Kiệt, thực sự rất tuyệt.

Tôi thích cảnh cuối phim, trong quán bar nơi đội Expendable đang ăn mừng, có cả đội già và đội trẻ, những thành viên trẻ đang hát bài Old Man của Neil Young, một ca khúc tôi rất thích. “Old man look at my life/ Im a lot like u were”, Barney khoác vai Lee Christmas (Jason Staham) nhìn chúng, một sự chuyển vai tuyệt vời. Đến lúc chúng ta/ họ phải chấp nhận mình đã già, nhưng đó không phải điều đáng buồn, vì một phần của họ nằm trong những người trẻ, đấy là tương lai, là sự tiếp nối. Tự nhiên câu chuyện phim trở nên đẹp và đáng yêu.

Tôi rất hy vọng bộ phim mặc cho việc bị tuồn lậu ra ngoài, vẫn đạt được doanh thu tốt khi ra rạp, các bạn và tôi vẫn ra đó xem, không phải để ủng hộ người già, mà đê thấy mình cũng “a lot like you ưere”

—————

Rises of the planet of the Apes

Vì phần hai đang được chiếu mà tôi thì chưa được xem, nên tôi muốn nghĩ lại đôi chút về phần 1.

Năm 1968, bộ phim Planet of the Apes (Franklin Schaffner) đã mang đến những phản ứng tích cực, cũng như cái nhìn đấy triết lý về xã hội loài người, tương lai của loài người. Bộ phim đó kể về một tàu vũ trụ đi lạc đến một hành tinh mà ở đó, loài vượn có trí thông minh, còn loài người là một sinh vật kém phát triển, không biết nói và bị cai trị. Một phản ảnh của trái đất. Nhưng nó thực sự là hành tinh khác hay không? Bộ phim năm 2011, Rises of the planet of the Apes (Rupert Wyatt) chính là câu trả lời.

Khi con người tự cho mình quá thông minh, khi khoa học rất phát triển, thì những thử nghiệm khoa học trên động vật được tiến hành thường xuyên, một cách độc đoán nhằm tìm kiếm phương cách chữa trị những căn bênh được cho là vô phương của loài người. Chính vì lẽ đó mà một loại thuốc thử nghiệm đã giúp những con vượn thí nghiệm trở nên thông minh vượt bậc. Khi đó, sự bạc đãi, và vô tâm của loài người khiến chúng nổi loạn, với một kẻ dẫn đầu, loài vượn cùng với nhiều loài khỉ khác đi tìm tự do, tìm ngôi nhà cho chính mình. Đấy là cách câu chuyện được kể.

Bộ phim cho tôi một hình dung rất rõ ràng về một cuộc cách mạng. Luôn luôn có một người có tầm nhìn và khả năng hơn những người còn lại sẽ đứng lên với ngọn cờ tự do cho những kẻ cùng tầng lớp như mình sẵn sàng từ bỏ gia đình nếu cần thiết. Sự thông minh và tài lãnh đạo giúp kẻ đó thu phục được dũng tướng, cũng như tìm được quân sư. Lại tiếp tục, với những chiêu bài thu phục lòng người, kẻ đó hoàn toàn được ủng hộ. Và khi thời cơ đến sẽ vùng dậy chiến đấu. Thắng lợi sẽ đi cùng vài sự thương vong đầy chất anh hùng ca. Một xã hội mới ra đời. Vấn đề của xã hội đó, phần hai sẽ đề cập.

Tôi thích phần phim này, không phải vì câu chuyện, như tôi đã nói nó cliche và dễ đoán, không có gì bất ngờ. Tôi thích vì tính giải trí cao, công nghệ hiện đại khiêna CGI được thực hiện khá tốt. Bộ phim không rườm rà, dài dòng. Nó là lời cảnh báo về mặt sinh học, nếu những công ty nghiên cứu thuốc đưa lợi nhuận làm tiêu chí hàng đầu. Bộ phim có rất nhiều cảnh báo như vậy, như rất nhiều phim khác, như một điều nói nhiều quá nên chẳng còn đáng chú ý nữa.

Exit mobile version