Nhưng ngoài việc Spiderman khi trở về ngôi nhà của Marvel Studios sẽ được an toàn, có sự trở che của Iron Man, thì bộ phim Spider-man: homecoming là một bộ phim dở của một mùa hè vốn dĩ đã có sự thành công tuyệt vời của hai phim siêu anh hùng khác Logan và Wonder Woman.
Không còn lẻ loi một mình như hành trình của hai anh chàng người nhện trước đó (Spider-man do Tobey Mcguire thủ vai và Spider-man do Andrew Garfield thủ vai), Spider-man lần này của Sony ở độ tuổi 15, có sự giám sát và quan tâm của Iron Man (Tony Starks), cậu bé đã nằm trong tầm ngắm cho thế hệ Avengers tiếp theo mà Iron Man muốn tuyển lựa. Một Spider-man trở về nhà, sát cánh cùng những siêu anh hùng khác và cai quản thế giới.
Nhưng trước khi có thể cai quản thế giới cùng Avengers, cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ, sở hữu siêu năng lực, và tin rằng mình giỏi và có khả năng, cộng với một trái tim nhân hậu, cậu muốn cứu giúp thế giới. Với tiền đề như vậy, Spider-man: Homecoming của đạo diễn Jon Watts đưa chúng ta về bối cảnh của học đường, và những khó khăn giữa một cậu bé bình thường Peter Parker ở trường và một vỏ bọc siêu anh hùng sở hữu những khả năng đặc biệt Spider-man.
Peter Parker sống với dì May (Marisa Tomei – một người phụ nữ trung niên nóng bỏng mà đến Iron Man cũng không kìm được lòng mình). Cậu là một học sinh giỏi, nhưng bình thường ở lối sống và diện mạo, hàng ngày, cậu cố gắng chứng tỏ bản thân mình với Tony Starks, vì sau sự kiện Civil War (trong tập phim Captain American: Civil War) cậu có niềm tin rằng Tony Starks đã ghi nhận tài năng của cậu. 15 tuổi, cậu chỉ muốn giống như những thần tượng của mình, trở thành anh hùng cứu nhân độ thế. Nhưng mọi chuyện không dễ dàng vậy. Peter càng cố gắng thì mọi chuyện càng hỏng bét. Cho đến khi cậu phát hiện ra một tổ chức buôn bán vũ khí huỷ diệt do Vulture (Michael Keaton thủ vai) cầm đầu. Cố gắng báo cho Iron Man đồng thời tự tìm cách ngăn cản băng nhóm tội phạm, Peter Parker khám phá ra sự thật đằng sau nhân dạng của Vulture, đồng thời, cậu cũng chịu sự thử thách của Iron Man sau rất nhiều lần không nghe lời.
Điểm đáng kể ở bộ phim là khả năng hoá thân vào một cậu bé 15 tuổi của Tom Holland lúc này đã 21 tuổi. Cậu phải vừa cố gắng hoàn thành bài thi ở trường, những buổi party, và vừa phải cố gắng khẳng định vai trò người Nhện của mình, sự cần thiết của anh đối với thế giới và được thế giới ghi nhận. Sự đấu tranh đó thể hiện ở cả bên trong và bên ngoài. Tom Holland vừa là siêu anh hùng lại vừa là người hâm mộ siêu anh hùng, vừa là cậu bé phải vật lộn với tình cảm giới tính, lại vừa phải vật lộn với bộ đồ siêu nhân quá sức. Tom Holland quả thực đã rất thành công trong việc đưa hình ảnh người Nhện như đúng trong truyện lên màn ảnh.
Tuy nhiên, ngoài việc khen ngợi vai diễn của Tom Holland và vai diễn Vulture của Michael Keaton (người cũng từng đóng vai siêu anh hùng Batman, nên nhân vật Michael Keaton làm cho khán giả có sự liên tưởng khá thú vị với bộ phim Birdman của đạo diễn Alejandro González Iñárritu), thì Spider-man là một phim dở. Sự kết nối rất yếu giữa yếu tố trường học và yếu tố siêu anh hùng của Peter Parker rất gượng ép khi nửa đầu rất cố gắng xây dựng một môi trường học đường rất đời thường không thể gắn kết được với nửa sau gần như hoàn toàn không liên quan đến học đường nữa. Điều đó khiến cho những vai diễn bạn học của Peter rất mờ nhạt. Và quả thực, nửa đầu phim, ta chỉ thấy đạo diễn không đủ khả năng liên kết hai tuyến học sinh và người hùng, tạo cho bộ phim một hỗn hợp của những tình tiết hài nhạt, và đơn điệu vốn gặp quá nhiều trong điện ảnh.
Chính vì vậy, bộ phim chỉ thực sự tốt ở đoạn giữa, và rất tụt hơi ở đoạn cuối khi Vulture có một kết thúc khá lạc điệu và không xứng tầm. Do đó, đối với tôi bộ phim hoàn toàn thất bại trong hai tuyến truyện: sự giằng xé giữa một Peter Parker người hùng và một Peter Parker mờ nhạt ngoài đời, sự cố gắng thể hiện mình để được Iron Man ghi nhận như một Spider-man có đầy đủ khả năng và trách nhiệm. Có lẽ việc cố gắng đưa Iron Man vào phim để lôi kéo khán giả, và tạo ý nghĩa cho sự trở về của người Nhện với Marvel, đã khiến cho đạo diễn và biên kịch chia bộ phim thành hai nửa, và hai nửa không thể gắn kết với nhau cho hợp ý. Nên mọi thứ rất hời hợt và gượng ép.
Nhưng như tôi đã nói, bộ phim rất an toàn, đảm bảo đúng tiêu chí của những bộ phim Marvel từ trước đến giờ, hơn nữa, còn cố gắng tạo sự gần gữi và chân thật dành cho người Nhện bằng hình ảnh một cậu bé, nên bộ phim dễ dàng lấy được tình cảm của khán giả, đặc biệt là người hâm mộ Marvel. Nhưng đối với tôi, bộ phim chỉ dừng lại ở mức an toàn, với những con số tốt trên bảng doanh thu, mà hoàn toàn không có gì thực sự hấp dẫn và đặc biệt như cách mà Logan và Wonder Woman đã làm được.
Tuy nhiên, vậy là đủ để giới thiệu thế hệ người Nhện tiếp theo, một nhân dạng không còn đơn độc mà sẽ đứng chiến đấu cùng rất nhiều anh hùng khác. Spider-man: Homecoming vì thế, là một bộ phim cần thiết để hoàn thiện Vũ Trụ Điện Ảnh Marvel, không hơn không kém. Chỉ là, bộ phim hoàn toàn không có gì đặc sắc, nếu không muốn nói là đơn điệu và thiếu hấp dẫn.