Tuấn Lalarme

The Shape of Water – Tình yêu trong hình hài của nước

The shape of water tái khẳng định tài năng tuyệt vời của đạo diễn người Mexico Guillermo del Toro trong việc tạo ra một bộ phim có trái tim để mang đến cho khán giả những trải nghiệm duy nhất đầy cảm xúc, đậm tính nhân bản qua sự kết hợp tuyệt vời của hình ảnh, âm nhạc và tiết tấu của câu chuyện.

Kể từ tuyệt phẩm Pan’s labyrinth (2006), del Toro cuốn bản thân vào những dự án lớn của Hollywood. Bậc thầy của thể loại phim kinh dị chuyển sang làm phim truyền hình và bom tấn. Những tưởng ông sẽ chọn một hướng phát triển khác với những đồng nghiệp người Mexico vẫn đang chiến đấu trên lãnh địa của phim nghệ thuật như Alejandro G. Iñárritu, Alfonso Cuarón, thì del Toro bất ngờ quay lại với bộ phim nghệ thuật The shape of water đang hoàn toàn chiếm ưu thế với các giải thưởng lớn tại mùa oscar 2018.

Quả thực, The shape of water rung động đến từng khung hình. Câu chuyện về người đẹp và quái vật của tác giả người Pháp Jeanne-Marie Leprince de Beaumont đã được del Toro cải biến, thay đổi để lồng vào trong đó không chỉ không khí của văn hoá nước Mỹ một thời, huyền thoại của người Nam Mỹ về một vị thần sống dưới nước mà còn cả bối cảnh chiến tranh Lạnh giữa Liên Xô và Mỹ. Đó là ba yếu tố làm nền cho câu chuyện tình tuyệt đẹp giữa một cô nhân viên lao công, và một thuỷ quái biết yêu.

Đặt bối cảnh vào những năm 60, khi chiến tranh Lạnh giữa Liên Xô và Mỹ đang ngày càng quyết liệt. del Toro giới thiệu Elisa (Sally Hawkins) bằng một phân đoạn giàu tính thơ, siêu thực như một nàng công chúa ngủ trong hải dương mênh mông với sắc xanh huyền bí. Thực tế, cô là một người bị câm, làm việc trong một phòng thí nghiệm bí mật của chính phủ. Elise có một cuộc sống đơn điệu nhưng với cô nó không nhàm chán. Cô luôn cố gắng tận hưởng cuộc sống của mình trong vòng lặp ngày qua ngày: dậy sớm, ăn sáng, tự thoả mãn mình trong bồn tắm, qua thăm người bạn già là một hoạ sĩ (Richard Jenkins) rồi lên xe bus đi làm. Cô có người đồng nghiệp tốt bụng là Zelda (Octavia Spencer) – một người phụ nữ cam chịu và an phận.

Vào một ngày, đặc vụ Strickland (Michael Shannon) xuất hiện mang đến phòng thí nghiệm một người cá bắt được ở vùng Amazon. Hắn muốn nghiên cứu nó cùng với tiến sĩ Robert Hoffstetler (Michael Stuhlbarg) – một điệp viên hai mang của Liên Xô. Strickland bị người cá cắn đứt hai ngón tay, điều đó dẫn đến sự thù địch ngày càng tăng của anh ta và con thuỷ quái. Trong khi đó, Elisa gần như ngay lập tức tìm thấy sự kết nối của bản thân và người cá. Cô thấy đó là một bản thể cô đơn, cũng không thể nói như cô và đang bị hành hạ tàn nhẫn. Cả hai dần dần xây dựng một mối quan hệ kì lạ. Đây cũng là lúc bộ phim đi đến cao trào.

Trái với sự đoán định của khán giả về diễn biến câu chuyện, The shape of water khôn khéo lách ra khỏi mô típ thông thường của quái vật trong phòng thí nghiệm. Thay vào đó, del Toro tập trung xây dựng tình cảm cho một người phụ nữ câm và một anh chàng người cá được những người dân vùng Amazon xưng tụng là Chúa trời. Xoay quanh mối quan hệ đó là những thân phận người trong một xã hội mà có sự kì thị chủng tộc, có sự cô đơn và có cả những tâm hồn trở nên ác nghiệt vì sự vụn vỡ của thất bại. Cả ba diễn viên phụ Richard Jenkins, Octavia Spencer và Michael Shannon đều thể hiện rất xuất sắc vai trò của mình trong việc đẩy câu chuyện diễn ra và nâng cao vị trí trung tâm của Elisa.

Nhưng đỉnh cao chính là nữ diễn viên Sally Hawkins. Dù vẻ ngoài không thực sự xinh đẹp như nhiều minh tinh màn bạc nhưng khuôn mặt của Sally Hawkins lại vô cùng phù hợp cho một vai diễn đòi hỏi nhiều ở nội tâm và sự trong sáng của đôi mắt. Điều đó giúp cho việc thể hiện tình cảm của hai kẻ không thể nói chuyện trở nên tinh tế và rất dễ nhận được sự đồng cảm và thấu hiểu đến từ khán giả.

Sally hoàn toàn có khả năng đánh bại những ứng viên nặng ký cho Oscar 2018 như Robbie Margot trong I, Tonya, hay thậm chí Meryl Streep trong The Post. Sally Hawkins và Doug Jones người đóng vai thuỷ quái (cũng là người đóng vai gã quái vật trong Pan’s Labyrinth) mang lại những phút giây ấm áp trong một không khí có phần lạnh lẽo của thời kì chiến tranh lạnh.

Có một phân cảnh tuyệt vời, ánh sáng giảm dần tập trung vào khuôn mặt của Elisa và rồi, một thời của Hollywood xưa cũ với ánh hoà quang, những điệu nhảy hiện ra, một La La Land trong lòng The Shape of water, Elisa và người cá cùng hát và múa, một sự diễm lệ vô cùng mà del Toro đã dành tặng cho người xem.

The shape of water với việc đặt vào đó ba tuyến truyện phụ xoay quanh một câu chuyện tình lãng mạn mang hơi hướng cổ tích đã tạo ra chiều sâu cho bộ phim. Âm nhạc do Alexandre Desplat thực hiện và thiết kế bối cảnh xuất sắc đã nâng tầm bộ phim lên rất nhiều. The shape of water trở nên rất trọn vẹn. Một tác phẩm xứng đáng với tên tuổi của del Toro – bậc thầy của việc mang chất huyền bí vào phim để tạo ra vẻ đẹp nhân bản giữa những thời điểm khắc nghiệt của xã hội loài người.

Box: Guillermo del Toro nói về Sally Hawkins như sau: Cô ấy không chỉ là sự lựa chọn đầu tiên, mà là sự lựa chọn duy nhất. Tôi viết bộ phim cho Sally, tôi viết bộ phim cho Michael Shannon… Tôi muốn nhân vật Elisa thực sự đẹp theo cách riêng của cô ấy, Sally thực sự như vậy, cô ấy hoàn toàn không hề giống nước hoa thương mại chút nào. Điều đó sẽ khiến bạn tin rằng nhân vật này, người phụ nữ này hoàn toàn có thể ngồi cạnh bạn trong xe bus. Nhưng đồng thời cô ấy cũng toả sáng, xinh đẹp và mê hoặc, có gì đó thần tiên.

Exit mobile version