Im lặng hoặc là chết, ý tưởng độc đáo về một cuộc sống “không được tạo ra âm thanh” nếu muốn tồn tại trong bộ phim A quiet place của vợ chồng Emily Blunt và John Krasinski đã mang đến cho khán giả một trải nghiệm tuyệt vời. Dù gắn mác là phim kinh dị, nhưng A quiet place chứa đựng những giá trị rất nhân bản về gia đình, điều đã giúp bộ phim trở nên khác biệt, độc đáo và giàu cảm xúc.
Khác với đề tài “xác sống” vốn là thứ gắn nhiều với chủ đề hậu tận thế trong điện ảnh, A quiet place đưa khán giả đến xã hội giả tưởng tương lai, nơi con người đang dần tuyệt diệt bởi một loài quái vật bị mù, nhưng có đôi tai cực kì thính nhạy. Trong điều kiện sống như vậy, muốn sống sót, con người chỉ có thể im lặng và cố gắng không tạo ra bất kì âm thanh gì quá lớn. Câu chuyện phim không thực sự đặc biệt, nó dễ đoán và khá cổ điển. Tuy nhiên, chính sự im lặng cần có của các nhân vật đã tạo hiệu ứng tuyệt vời trong việc gắn kết bộ phim và khán giả mà rất khó có tác phẩm kinh dị nào làm được. Mỗi nhịp thở của người xem, chính là nhịp thở của những con người đang tìm cách tồn tại trong phim.
Bộ phim không tiết lộ rõ lý do vì sao tồn tại loài quái vật ngoài những mẩu báo nói về việc làm sao để sống sót, cũng như sự việc này đang xảy ra khắp thế giới chứ không chỉ ở một vùng hẻo lánh của nước Mỹ vốn là bối cảnh chính. Câu chuyện bắt đầu bằng những hình ảnh một cặp vợ chồng nuôi dưỡng ba đứa con đang đi tìm kiếm đồ ăn thuốc men cho cuộc sống trong im lặng của mình. Dường như những người hàng xóm, những người quen biết đã chết hoặc biến mất. Giống như bộ phim I am legend của Will Smith, trong thế giới điêu tàn, họ đang cố bám trụ để tồn tại. Họ dạy con họ im lặng. Nhưng đứa em út đã quá nhỏ để hiểu, nó gây ồn và nó chết. Chúng ta chứng kiến âm thanh đã tước đi mạng sống của nó nhanh thế nào.
Lúc này đây, khán giả mới thực sự hiểu và nghiêm túc với sự im lặng của bộ phim. Chúng mà nghe thấy tiếng động, chúng đến và chỉ mang theo chết chóc. Bộ phim có bối cảnh tối giản, câu chuyện được tiết chế tối đa chỉ nằm trong vòng sinh hoạt của một gia đình ở hoàn cảnh đặc biệt. Họ gồm hai vợ chồng, đứa con gái lớn bị câm điếc, và đứa em trai sợ sệt.
Dán mác kinh dị, nhưng thực chất, lõi của bộ phim là câu chuyện về gia đình, bi kịch của gia đình và cách một một gia đình có thể bảo vệ nhau khi hoạn nạn ập tới. Đấy chính là điều khiến A quiet place đi ra khỏi những nguyên tắc thông thường của phim kinh dị là doạ người và khiến khán giả sợ hãi. Ở đây, không đơn thuần là việc tạo ra một trải nghiệm mà mỗi bước chân của nhân vật đều khiến khán giả hoang mang vì có thể mang đến cái chết bất ngờ, mà còn là cách mối quan hệ của các thành viên gia đình được tạo dựng và nuôi dưỡng. Người cha làm trụ cột ra sao, cách họ dạy những đứa trẻ trưởng thành và cách dùng tình yêu để tha thứ và bảo bọc cho nhau, được đạo diễn thể hiện rất tinh tế, nhạy cảm.
Bộ phim có một nhịp đập mạnh mẽ, những sinh vật ăn thịt người dường như quá nguy hiểm để có thể chống lại. Đạo diễn cũng là nhân vật chính đã rất khôn khéo đẩy nhịp câu chuyện lên dần với kịch bản liên tục tạo ra kịch tính đưa khán giả rơi vào mê cung của cảm giác căng thẳng và đầy lo lắng. Khán giả lo lắng vì có thể thêm một thành viên nào đó của gia đình sẽ bị giết, điều này sẽ gây ra nỗi đau khổ đến thế nào.
Điều đó giúp bộ phim và khán giả xem phim có một mối liên hệ sâu sắc. Với phong cách làm phim tương đối cổ điển khi sử dụng nhiều tình huống hù doạ được thực hiện thông qua hiệu ứng âm thanh, bộ phim cài cắm vừa đủ những ấn tượng về cái chết gần kề gây cảm giác hoang mang từ đầu đến cuối bộ phim. Nó giúp cho A quiet place đảm bảo được tính kinh dị trong câu chuyện, nhưng đồng thời vẫn mang lại những cảm xúc rất dễ chịu về tình cảm gia đình.
Emily Blunt đã có vai diễn xuất sắc. Nỗi sợ hãi được cô thể hiện trọn vẹn, đặc biệt là ở cảnh cao trào, ta cảm thấy được nỗi đau kinh hoàng, nhưng vẫn phải làm mọi cách để im lặng nơi nhân vật. Quả thực, nó khiến khán giả nổi da gà, và khiến cho những trái tim yếu đuối chỉ muốn hét lên và bỏ chạy. Có lẽ vì là vợ chồng thật ngoài đời, nên cả Emily và John đã thực sự hoà quyện với nhau trong việc thể hiện những cảnh gia đình, cũng như tìm cách cho gia đình mình có thể sống sót.
Màn trình diễn xuất sắc của các diễn viên, câu chuyện xuất sắc của hai biên kịch Scott Beck và Bryan Woods, nhưng sự xuất sắc ở đây thuộc về “sự im lặng”. Chính sự im lặng mà bộ phim mang đến đã khiến chúng ta, con người nói chung ở trong xã hội vốn không thể tránh được việc gây ra tiếng động đã ngỡ ngàng thế nào trong mỗi hành động mà nhận vật phải thực hiện để sao cho âm thanh không được phát ra, thậm chí một cơn đau đẻ cũng không được quyền hét. Nó mang đến sự bức bối, mệt mỏi và vô cùng khó chịu. Đây chính là điểm nổi bật nhất giúp A quiet place thành công đến vậy.
Nếu 2017 có Get out trở thành hiện tượng của dòng phim kinh dị, thì tính đến thời điểm này, A quiet place chính là một trong những phim kinh dị hay nhất 2018.