Tôi thiết nghĩ, bộ phim tài liệu Human của đạo diễn người Pháp Yann Arthus – Bertrand xứng đáng là bộ phim tài liệu được lưu trữ ở nơi đặc biệt để dành cho Post-apocalyse của loài người. Để những cá thể người con sót lại trong một thế giới hoang tàng biết và nhớ về một trái đất, khi nó vẫn còn đẹp một cách kì diệu.

Giống như cách Brandon Stanlon đã xây dựng lên một Human of New York truyền cảm hứng cho rất rất nhiều người vì những câu chuyện chia sẻ giản dị và chân thành, Yann Arthus – Bertrand tạo nên một cuốn catalog về Nhân Loại bằng chất liệu điện ảnh. Bộ phim là câu chuyện của con người trên khắp hành tinh, màu da, sắc tộc, tôn giáo, họ kể câu chuyện của mình, ngồi yên trước ống kính, và kể về tình yêu, sự tha thứ, về chiến tranh và sự kinh hoàng, về con cái, về chồng vợ. Hay nói chung lại, đó là tập hợp câu chuyện để ta có thể thấu hiểu được trái đất mà ta đang sống, một hình dung đơn giản, nhưng không sơ hài về xã hội hiện đại.

Đan xen giữa những câu chuyện, là những thước phim quay chậm tuyệt đẹp và giàu ý nghĩa. Con người trong tự nhiên, tự nhiên trên trái đất, và con người trong xã hội người. Nó đẹp đến nao lòng, nó đẹp đến nỗi ta muốn với tay nắm lấy vì sợ một ngày nó đi mất. Nó đẹp, một vẻ đẹp diệu kì, mà đôi mắt ta cứ hút vào đấy không thể thoát ra và không muốn thoát ra. Nhưng đôi khi nó cũng đẹp theo cách mỉa mai khi con người trong xã hội người, chật chội và mệt mỏi.

Cái hay của phim là thông điệp và ý nghĩa hoàn toàn dành cho khán giả tự nhận định. Không sử dụng giọng kể chuyện dẫn phim như thường thấy, ông chỉ tập hợp lại câu chuyện như Brandon Stanlon, và quay lại vẻ đẹp như sợ chúng sẽ mất đi của thế giới này.

Nhưng ta cũng thấy rất rõ ý đồ của đạo diễn: Sự khoan dung, sự khoan dung và tình yêu là hai thứ duy nhất có thể hằn gắn thế giới, và giúp cho cuộc đời bớt tối tăm hơn.

Ai yêu thích Human of New York thì rất rất nên xem, và cũng vậy, ai yêu sự kì diệu của cuộc sống, và muốn nhìn xem nó đẹp như thế nào thì cũng nên xem như vậy.

Comment