Sau 4 năm ngừng làm phim, đạo diễn tiên phong cho dòng phim indie thập niên 90 Steven Soderbergh quay trở lại bằng một sản phẩm đậm “Soderbergh tính” Logan Lucky, một bộ phim hài trộm cắp như ông đã từng rất thành công với chuỗi phim “Ocean’s.”.
Sự xuất sắc của tác phẩm đầu tay Sex, Lies, and Videotape đã định vị Soderbergh như một trong những đạo diễn độc lập hàng đầu của Mỹ. Không ngừng thử thách mình, đẩy giới hạn qua những thể loại mới, tham gia vào mọi vị trí của việc làm phim từ đạo diễn, quay phim, dựng phim. Đối với Soderbergh, ông không có khái niệm nghỉ hưu, dù người ta đã tưởng điều đó xảy ra vào 4 năm trước. Ông chỉ đang tìm cách làm mới mình. Mà Logan Lucky chính là một sản phẩm làm mới ấn tượng và đặc sắc ông dành tặng khán giả.
Logan Lucky là phiên bản bình dân của tác phẩm Ocean’s Eleven đình đám một thời. Bộ phim kể về anh chàng làm công bị đuổi việc, thất thế Jimmy Logan (Channing Tatum) cùng cậu em trai đang làm công việc pha chế ở quầy bar sau một quãng thời gian làm lính ở Iraq và mất 1 cánh tay Clyde Logan (Adam Driver). Dòng họ Logan đại diện cho sự xui xẻo. Một dòng họ thất bại và không làm được điều gì lớn cho gia đình.
Để xoá đi vận đen đeo bám dòng họ, đồng thời trả đũa chuyện bị đuổi việc do vấn đề liên quan đến bảo hiểm, Jimmy quyết định tổ chức một kế hoạch cướp tiền tại trường đua NASCAR. Sau khi anh ta biết được cách ban tổ chức cuộc đua cất tiền thông qua những đường ống nằm bên dưới sân vận động nơi tổ chức đua xe. Một ý tưởng táo bạo cho những kẻ như gia đình Logan vốn không có nhiều sự thông minh.
Đây là lúc đạo diễn Soderbergh chỉ ra kĩ năng đặc biệt của mình trong việc sử dụng tông màu và âm nhạc để làm ấm những vai diễn “trái đạo đức” nhưng dễ đồng cảm và được khán giả đón nhận. Những con người của vùng tiểu bang Virginia chất phác, thật thà, nhưng láu cá. Với chất giọng “nông dân” họ nổi bật lên như những nhân vật trong lời nhạc của John Denver.
Ông mang đến cho khán giả một Joe Bang (Daniel Craig) – kẻ thích ăn trứng luộc là chuyên gia về bom. Với mái tóc bạc và giọng nói nhà quê, Joe Bang hoàn toàn đối ngược với James Bond do Daniel Craig thủ vai. Không còn sự lịch lãm và lạnh lùng. Joe Bang đơn giản và trung thực. Hắn đi tù trong dáng điệu bặm trợn nhưng thực chất lại là kẻ rất có tình người. Do phải ngồi tù thêm năm tháng trướck hi được thả. Jimmy và Clyde quyết định giúp Joe Bang vượt ngục dưới sự giúp sức của các bạn tù để thực hiện phi vụ cùng cô em gái của Jimmy có tên và hai gã em trai đầy nguyên tắc của Joe Bang.
Một bộ sậu đi cướp kì cục. Hoàn toàn trái ngược với những ê kíp trộm cướp đầy kĩ năng trong Ocean’s Eleven hay Italian Job. Ở đây không có kẻ giỏi máy tính, không có chuyên gia lập kế hoạch. Những kẻ trong Logan Lucky thậm chí chỉ dùng điện thoại công cộng. Chẳng thế, ngay bản thân Soderbergh cũng đặt một lời thoại giễu nhạu trong phim khi nhắc đến vụ trộm thế kỉ của băng đảng “trời ơi đất hỡi” là “Ocean’s seven – eleven”. Chính sự đối nghịch đó tạo nên sự khác biệt mà ông muốn đặt mình vào để thử thách bản thân.
Kịch bản đầu tay của Rebecca Blunt, nhưng qua tài năng của Steven Soderbergh những lỗi nhỏ về việc xây dựng nhân vật, thiếu chiều sâu đã được đạo diễn khoả lấp bằng phong cách dựng phim lành nghề tạo nên sự lôi cuốn, hấp dẫn và lối gây hài rất duyên dáng và bất ngờ dù dàn diễn viên trong phim chỉ cần sự dụng khuôn mặt cứng đờ, và thời thoại ngây ngô để thể hiện trừ Daniel Craig phải làm mới bản thân để rũ bỏ phong cách diễn đã đóng đinh bản thân anh trong hình tượng điệp viên 007.
Hơn nữa, tinh thần Mỹ trong tác phẩm của Soderbergh phủ khắp vừa mang tính châm biếm vào xã hội của Trump với an sinh xã hội thấp kém, người thất nghiệp nhiều, quan chức chính phủ thì làm việc hời hợt… Soderbergh không chỉ muốn kể một câu chuyện hài, mà trong hài có chứa đựng bi kịch của một xã hội Mỹ đang rất dễ tổn thương. Điều đó mang tạo cho bộ phim một chiều kích đủ sâu để gieo cấy vào khán giả thái độ đồng cảm với những kẻ tội phạm, và sự thích thú khi những giá trị đạo đức thông thường bị vi phạm.
Khi mà Hollywood liên tục cho ra đời các bộ phim bom tấn về siêu anh hùng hoặc các phim cháy nổ vô nghĩa, thì Soderbergh có cách tiếp cận khán giả khôn ngoan bằng điện ảnh độc lập, vừa mang lại giá trị giải trí, vừa mang phong cách riêng biệt của đạo diễn và vừa khiến khán giả không khỏi suy ngẫm về xã hội hiện đại. Điều đó đã khiến Logan Lucky thực sự là một sản phẩm thành công của nhà làm phim độc lập tài ba này.