Remake đã không còn là khái niệm xa lạ đối với màn ảnh Việt những năm gần đây. Thậm chí, nó còn trở thành một trào lưu – một trào lưu khiến những người quan tâm đến điện ảnh nước nhà không biết nên vui hay buồn. “Yêu”(2015), “Bạn gái tôi là sếp”(2016) hay “Em là bà nội của anh”(2016) là những cái tên nổi bật của phong trào remake này. Tháng 8 năm nay, “Sắc đẹp ngàn cân” bản Việt ra mắt, ôm hy vọng thành công như những bậc tiền bối đã làm được. Nhưng quả thật, dù dựa trên một bộ phim ăn khách của Hàn Quốc, quy tụ dàn diễn viên đẹp lung linh, có tên tuổi, thì “Sắc đẹp ngàn cân” vẫn khiến nhiều người thất vọng.

“Sắc đẹp ngàn cân” bản Việt được sản xuất năm 2017, đạo diễn bởi James Ngô – một đạo diễn đã đóng góp nhiều cho nền điện ảnh Việt dưới danh nghĩa quay phim hay D.O.P. Nay, với “Sắc đẹp ngàn cân”, James Ngô lần đầu được thử sức ở vị trí đạo diễn. Mặc dù vậy, cái tên của anh lại khá mờ nhạt trong phần credit khi nhà sản xuất là diễn viên Trương Ngọc Ánh (cũng diễn một vai cameo trong phim). “Sắc đẹp ngàn cân” bản Hàn được sản xuất các đây 11 năm, bởi đạo diễn Kim Yong Hwa, đã từng thống trị phòng vé suốt một thời gian dài ở nhiều nước châu Á. Tại quê nhà, bộ phim cũng tạo nên tiếng vang khi chạm tới vấn đề nóng hổi của xã hội Hàn Quốc bấy giờ là phẫu thuật thẩm mỹ và sự nghiệt ngã của giới showbiz. Với cái bóng khá lớn như vậy, hẳn ê-kíp thực hiện “Sắc đẹp ngàn cân” bản Việt đã gặp phải không ít áp lực. Chính vì thế, dưới con mắt một người chưa từng xem bản gốc của Hàn Quốc, tôi muốn thử đánh giá “Sắc đẹp ngàn cân” dưới phương diện một bộ phim “tươi và mới” xem sao. Thế nhưng, dù sao đi chăng nữa, đây vẫn là một bộ phim nhạt nhẽo, thiếu cá tính.

Trước hết, “Sắc đẹp ngàn cân” của James Ngô có kịch bản yếu, lỏng lẻo. Trong suốt hơn 90 phút của bộ phim, ta bắt gặp không ít tình tiết phi lý, ngốc nghếch đến nực cười. Tình huống trong phim cũng vô cùng đơn giản, dễ đoán, gây cảm giác nhàm chán. Những đoạn hội thoại thì thẳng thắn đến ngờ nghệch. “Nói dài thành nói dại”, thật thế, có những phân đoạn tranh cãi hay xúc động thì lại chẳng được lên cao trào bởi nhân vật nói quá nhiều. Ý đồ của nhân vật thì đơn giản, thiếu tinh tế. Phim Hàn Quốc những năm trước cũng gặp phải vấn đề này khi cứ tức, cứ ghét là trợn mắt quát người khác, nhân vật nghĩ gì nói ấy khiến cho mọi ý đồ, thông điệp bị phô ra lộ liễu, tầm thường. Tuy nhiên, khi nước bạn đã phát triển, khắc phục được điểm yếu ấy thì ta, remake bộ phim hơn 10 năm trước của họ, lại gặp phải những vấn đề tương tự. Cũng chính vì vậy mà nhân vật hiện lên nhạt nhẽo, một màu. Hà My (Minh Hằng) thì từ đầu đến cuối vẫn là một cô gái ngây thơ, yếu đuối đến ngu ngốc, dù bị lừa nhưng vẫn quay lại để chinh phục tên soái ca rởm đời ấy. Đoạn kết, khi cô dám dũng cảm thừa nhận phẫu thuật thẩm mỹ giữa buổi biển diễn thì đã mạnh mẽ hơn, nhưng chưa nhiều, chưa thuyết phục đến nỗi mọi fan đều khóc như mưa. Hay nhân vật Duy Khang (Rocker Nguyễn) từ những phút đầu lộ rõ ra là kẻ lợi dụng, nhưng đến cuối lại được là “anh hùng rơm”, cũng không bị trừng phạt, nhận quả báo gì từ những việc mình đã gây ra. Minh Hằng từng tâm sự là rất khổ cực khi phải đặt mặt nạ silicon từ Hàn Quốc, đắp 15 kg lên mình để hóa thân thành cô gái mập mạp Hà My. Tuy nhiên, rất tiếc, nỗ lực của cô đã không được đền đáp khi gương mặt béo ú trên màn ảnh rộng hiện lên rất giả, rất cứng. Diễn xuất của dàn diễn viên có tiếng trong “Sắc đẹp ngàn cân” chỉ ở mức khá, có lẽ cũng bởi chưa có nhiều đất diễn. Mặc dù là phim hài – tình cảm, nhưng cả hai khía cạnh đều được làm chưa tới. Tình huống hài lố bịch, nhạt nhẽo (nhiều người đã xem bản gốc còn ngán ngẩm khi tình huống, câu thoại được bê y nguyên vào bản Việt). Phần lãng mạn cũng không thuyết phục khi cả Duy Khang và Hà My đều không lấy được thiện cảm từ khán giả. Phần hình ảnh của “Sắc đẹp ngàn cân” ổn nhưng phần dựng phim lại vụng về, rời rạc, ảnh hưởng không nhỏ đến mạch cảm xúc. Âm nhạc, một yếu tố để thể hiện tâm trạng, tính cách nhân vật, lại chưa được sử dụng triệt để. Những bản nhạc phim không đến mức hay, lời không đặc sắc so với những bài hát về tình yêu đang thống trị các bản xếp hạng âm nhạc hiện tại.

Nhìn chung, “Sắc đẹp ngàn cân” không phải là một bộ phim hay, nhưng nó thể hiện ít nhiều nỗ lực làm nghệ thuật một cách chân chính, nghiêm túc của toàn bộ ê – kíp. Mặc dù còn yếu trên nhiều phương diện nhưng chắc chắn “Sắc đẹp ngàn cân” sẽ không yếu thế trên doanh thu phòng vé. Bởi bộ phim hướng tới những người trẻ, mang màu sắc lạc quan, trong sáng và dễ hiểu. Thông điệp trong phim cũng nhân văn, tích cực. Dàn diễn viên lung linh, trẻ đẹp cũng là một yếu tố ăn khách của bộ phim.

Comment