Lars Von Tier dường như không muốn tạo ra sự dễ chịu cho khán giả trong mỗi bộ phim của mình, những tác phẩm của ông luôn tạo nên những cảm xúc cực đoan khiến khán giả xem phim vừa trầm trồ mà cũng vừa nghẹt thở với số phận của nhân vật. Điều này thể hiện khá rõ trong Dancer in the Dark sản xuất năm 2000 với vai nữ chính dành cho nữ nhạc sĩ người Iceland Bjork.
Nằm trong bộ ba phim “Golden Heart” của Lars von Trier (2 phim còn lại là The Idiots và Breaking the Waves) nơi nhân vật chính là những người phụ nữ vô tội họ sống trong một thế giới xung quanh đầy tàn nhẫn nhưng vẫn luôn luôn giữ một trái tim thuần khiết và hy sinh bản thân vì những điều tốt đẹp, Dancer in the Dark đã giành được giải thưởng Cành Cọ Vàng tại liên hoan phim Cannes. Bộ phim về sau cũng gây nhiều tranh cãi về tính “melodrama” của nó trong việc dàn dựng những tình huống bi kịch cực hạn hòng mang khiến khán giả có những cảm xúc mãnh liệt hơn về câu chuyện và nhân vật.
Dancer in the Dark có nhân vật trung tâm là Selma, một người phụ nữ Tiệp Khắc, nhập cư vào Mỹ cùng đứa con trai. Cô sống trong một chiếc xe lưu động được đặt trong khuôn viên gia đình một viên cảnh sát mẫn cán. Niềm yêu thích của Selma là nhạc kịch, cô tham gia nhảy, hát trong vở nhạc kịch “The Sound of Music”của địa phương. Tuy nhiên, Selma mắc một căn bệnh về mắt khiến cô có thị lực ngày càng kém và sẽ sớm rơi vào trạng thái mù hoàn toàn. Chính vì biết rằng căn bệnh này di truyền và đứa con trai cô cũng sẽ bị như cô, nên Selma làm việc chăm chỉ trong nhà máy để cố gắng tiết kiệm tiền cho con trai mổ mắt hòng giúp nó có một tương lai tươi sáng hơn.
Sử dụng những phương pháp được truyền cảm hứng từ Dogma 95 – một phương pháp làm phim do chính Lars Von Triers và đạo diễn Thomas Vinterberg sáng lập, bộ phim sử dụng máy quay điện tử cầm tay, và hạn chế tối đa các biện pháp kĩ thuật trong làm phim hòng mang đến những trải nghiệm thuần khiết của điện ảnh như một tác phẩm của người nghệ sĩ. Chính vì sử dụng máy quay cầm tay, âm thanh được thu trực tiếp nên bộ phim không dễ để thưởng thức, đặc biệt trong bối cảnh hiện đại khi mà sự mượt mà trong hình ảnh và khung hình, sự chỉn chu trong màu sắc đang là những điều mà điện ảnh đại chúng mang lại cho khán giả nói chung. Dù vậy, những trải nghiệm khi xem Dancer in the Dark luôn mang đến những yếu tố mới mẻ trong thưởng thức đặc biệt là cách mà đạo diễn Lars Von Tiers đan cài vào trong một tác phẩm nặng về bi kịch những màu sắc tươi sáng của nhạc kịch thông qua “nhạc tính” của Selma.
Selma có khả năng cảm thụ sâu sắc âm nhạc đến nỗi cô có thể hình dung tưởng tượng ra được những âm giai của nhạc từ bất kì tiếng động nào cô nghe thấy. Sự thú vị trong những màn trình diễn của dàn diễn viên ở những nơi đầy bất ngờ như công xưởng nhà máy hay toà án, trong phòng giam đều mang đến cảm giác rất tươi mới và phản ánh một trái tim “vàng” của nhân vật chính dù cô đang gặp phải những cảnh huống không thể nào bi kịch hơn được nữa với cuộc đời một con người.
Bên cạnh đó, bằng sự thuần khiết của trái tim Selma, Lars Von Tiers cũng có thái độ đả kích rất lớn với một xã hội mà đàn ông mang vác một biểu tưởng của chính trị, sức mạnh và trụ cột trong gia đình. Nhân vật Bill, viên cảnh sát đã cho Selma ở trong sân vườn nhà mình là một gã đàn ông đang làm ở một vị trí rất quan trọng nhưng lại có một bản lĩnh đớn hèn, yếu đuối. Một gã cảnh sát Mỹ và một cô gái nhập cư. Gã cảnh sát mang trọng trách nhưng lại bị áp lực tài chính gia đình đè lên vai không lối thoát, trong khi đó, một cô gái nhập cư tiết kiệm từng đồng tiền bằng một tình yêu vô điều kiện muốn chữa mắt cho con chứ không phải chữa mắt cho chính mình. Gã đàn ông muốn cứu sự kiêu hãnh của mình với gia đình một cách ích kỷ bên cạnh một người đàn bà vị tha và giàu lòng nhân ái hết mực.
Phân cảnh cuối phim là một phân cảnh tuyệt vời và đầy sức mạnh, tôi không muốn tiết lộ nội dung, nên tôi chỉ muốn nói rằng, nó là một sự khắc hoạ vô cùng tuyệt vời về sự đối lập tương phản giữa sự vô tội và sự vô tình của cả một hệ thống pháp luật vốn không xem trong những kẻ yếu thế trong xã hội. Lars Von Tiers đã mang đến bất ngờ ngay cả lúc tưởng như không còn gì bất ngờ nữa, sức mạnh của hình ảnh và âm nhạc đã được ông thể hiện vô cùng tốt để mang lại một sự ám ảnh khó quên dành cho bất kì ai xem bộ phim này.