Có một mùa

Lâng lâng kì lạ

Khắc khoải vô cùng

Như giọt nước sánh tròn trong một cú chao nghiêng

Mùa của hương sắc đậm đà

và..ướt át

Mùa mà mọi nụ cười

… đều ái ân.

Mùa tết.

Với hương trầm nồng thắm

Trên bàn thờ gia tiên linh thiêng diệu vợi

Bay nghi ngút thấm đầy

Nhà ấm áp sự quây quần đoàn tụ.

Mùa khắc khoải vô cùng

Trong những vòng khói nhanh bay khắp

Ôm trọn những khuôn mặt thân yêu.

Cầu kì cho đủ hai hàng nước mắt…

Tết không nhà cầu bất cầu bơ

Nhớ hương tết mẹ mua ngày ông Táo

Còn cha dịu dàng thắp nén nhang thơm

Em gái nhỏ lười vẫn ngủ cười ngơ ngẩn

Con đang khóc… vì nhớ mùi hương tết…

SHARE
Previous articlePrison Break
Next articleSiddhartha
I’m almost never serious, and I’m always too serious. Too deep, too shallow. Too sensitive, too cold hearted. I’m like a collection of paradoxes. (Ferdinand von Schrubentaufft)

Comment