Chuyển thể từ tiểu thuyết tình cảm lãng mạn của Kent Haruf, đạo diễn Ritesh Batra mang đến đài Netflix một mối tình già nở muộn tinh tế, sâu sắc trong bộ phim Our Souls At Night qua diễn xuất xuất sắc của hai diễn viên từng đoạt Oscar Jane Fonda và Robert Redford.
Một goá phụ qua gõ cửa nhà ông già goá vợ. Cả hai đã sống trong thị trấn nhỏ ở Colorado gần cả đời người nhưng gần như chưa bao giờ nói chuyện với nhau. Ở độ tuổi xế chiều của cuộc đời. Bà lão Addie Moore (Jane Fonda) mới quyết định chống lại nỗi cô đơn của tuổi già bằng cách mời Louis Waters (Robert Redford) qua ngủ cùng mình mỗi đêm. Chỉ nằm bên cạnh, nói chuyện, nói về mọi thứ để có thể có được giấc ngủ bình yên, mà không hề có yếu tố tình dục hay tình cảm như nhiều người dị nghị.
Louis ngần ngại. Ông mất một ngày để quyết định bỏ bộ pyjama và đôi giày vào túi giấy đựng đồ ăn, đi qua nhà Addie ở lối cửa sau. Ông sợ mọi người nói. Addie thì không lo nghĩ nhiều vậy, bà cởi mở, tự nhiên, chân thành và mạnh bạo. Còn Louis có phần nhàm chán, ít nói và rụt rè. Họ trải qua đêm đầu tiên với chút ngần ngại. Ông không biết nói gì. Bà biết vậy, và ngủ trước.
Mọi thứ trôi chảy hơn, bà bảo, bà biết ông là người tốt, nên bà mới đề nghị ông làm điều này với bà. Còn ông, ông đã từng rất ngưỡng mộ cách bà vượt qua giai đoạn khó khăn khi chồng mất. Điều mà ông đã rất khổ sở và tự thấy mình kém cỏi. Cả hai đều đã sống đủ lâu, trải qua rất nhiều chuyện, đều mắc sai lầm trong quá khứ. Những sai lầm mà đối với bà “chúng ta phải tìm cách tha thứ cho bản thân, vì ai cũng muốn sửa chữa mọi thứ nhưng không phải thứ nào cũng có thể sửa chữa được”.
Louis đã từng có cách cư xử tồi tệ với vợ mình. Nhưng Addie vẫn nói ông là người tốt. Vì bà biết ở bên trong con người Louis là một trái tim dịu dàng của một người đàn ông biết yêu thương gia đình. Cả hai người cứ vậy, nói với nhau, khơi gợi ở nhau quá khứ đã quả để hiểu nhau hơn. Để hành động cùng nhau nằm trên một chiếc giường không còn đơn thuần là để thoát khỏi sự trống trải nữa.
Bà bảo ông đi cửa trước khi đến nhà bà mặc kệ mọi người đàm tiếu. Vì cả hai đã sống cả đời phải dòm ngó coi người ta nghĩ gì về mình rồi. Giờ già rồi còn sợ gì nữa.
Đạo diễn Ritesh Batra mang đến màn ảnh một mối tình cổ điển, chậm rãi, sâu lắng. Họ không dùng công nghệ. Họ thưởng thức cuộc sống của nhau, họ lắng nghe quá khứ, và họ đồng cảm cho hiện tại của mỗi người. Con gái của Louis có một đời sống tình cảm không yên ổn. Còn con trai của Addie, một hôm đến nhà mẹ, và nói rằng vợ anh ta bỏ đi, cậu nhờ Addie chăm sóc đứa con giùm mình vài ngày.
Câu chuyện rẽ sang một hướng mới. Cuộc sống là vậy, luôn luôn đưa cho ngươi ta thử thách trong những lúc yên bình nhân. Họ chơi cùng đứa trẻ. Chấp nhận cuộc đời đang đầy biến động của người con trai.
Có một điều đặc biệt trong những bộ phim về Tình Già, là ta học được cử chỉ yêu thương nhau của những người đã sống gần hết cuộc đời của họ với đầy những va vấp, trải nghiệm, đau khổ, hạnh phúc. Họ nhẹ nhàng, tinh tế, họ nói chuyện đơn giản, sâu lắng. Điều đó giúp cho những người trẻ, khán giả trẻ học được ý nghĩa của sự yêu thương, sự hy sinh, bù đắp, sự thấu hiểu và sẻ chia. Đó là điều mà đạo diễn Ritesh Batra với sự giúp sức của hai diễn viên kì cựu làm được.
Sau 50 năm, hai diễn viên Jane Jonda và Robert Redford từng đoạt Oscar lại diễn chung với nhau trong vai hai người yêu nhau kể từ phim Barefoot in the Park (1967). Và họ vẫn thật mặn mà, và trong trẻo trong thứ tình yêu đến muộn, vì tình yêu chẳng bao giờ có tuổi hết hạn. Thứ duy nhất trên đời của con người không có hạn sử dụng khi trái tim của chúng ta còn đập.
Nhìn hai người già yêu nhau, như Amour của Michael Haneke hay 45 Years của Andrew Haigh, như những cặp đôi vẫn cầm tay nhau đi dạo người đường ta hiểu rằng, cuộc đời này, dù ai cũng phải chết trong cô độc, nhưng không ai muốn sống trong cô độc. Đó là lý do vì sao, tình yêu lại có giá trị lớn đến vậy đối với mỗi người. Vì có lẽ thứ mà triết học Hy Lạp nói về tình yêu là đúng, chúng ta sống và lúc nào cũng khắc khoải tìm được một nửa đã bị chia cách của mình, để cảm thấy được trọn vẹn. Trọn vẹn trong đời sống của mình.
Our Souls At Night dành tặng cho tuổi trẻ một thứ tình cảm mà xã hội hiện đại đã đánh mất. Bộ phim không chỉ thể hiện câu chuyện về những người đã đi gần hết cuộc đời mình, mà nó còn giúp chúng ta sống chậm lại và nhận thức về giá trị về mặt tinh thần trong đời sống. Giá trị tình yêu, sự cảm thông, chia sẻ mà bất kì ai cũng cần phải có trong cuộc đời.