Nicolas Cage liên tục tham gia hết phim này đến phim khác, phim nào cũng dở, thời đỉnh cao của anh với những tác phẩm như Moonstruck, Leaving Las Vegas, Con Air, Face/Off… đã qua, đến thời tàn tạ nơi anh có mặt ở những đủ các bộ phim thượng vàng hạ cám, cho đến khi, anh về già, và trở lại, với những bộ phim kì lạ, u buồn, mất mát, đủ để anh thể hiện phẩm cách của một diễn viên đầy tài năng mà ta không được phép quên như Mandy, như The Color Out of Space và mới nhất là bộ phim Pig do Michael Sarnoski làm đạo diễn.

Pig có chi phí rất thấp, đến nỗi đoàn làm phim phải gói gọn quay phim trong đúng 20 ngày không được phép quay thêm, bản thân chú lợn trong phim cũng không được thuê một người huấn luyện vì đoàn phim không có tiền, Nicolas Cage chỉ tập với chú lợn vài hôm và còn bị nó cắn cho nhiều phát. Nhưng bù lại cho việc “vật lộn” với kinh phí sản xuất, Pig là một bộ phim hay với màn diễn xuất rất tuyệt vời của Nicolas Cage trong vai một gã đàn ông Robin Feld già nua, bẩn thỉu, thô kệch và đầy mát mát.

Bộ phim bắt đầu trong một khu rừng, một ngôi nhà gỗ, một ông già và một con lợn đã được huấn luyện, thông minh, hiểu được ý của chủ. Cuộc sống của họ đơn giản, con lợn sẽ giúp ông già tìm nấm Truffle. Màu phim u buồn, lạnh lẽo, không khí trầm lắng và tách biệt với thế giới, cho đến khi chiếc siêu xe Camaro màu vàng rực nổi bật ở trước cửa ngôi nhà gỗ xám xịt, một sự va chạm của hai thế giới, thế giới ồn ã của loài người, và thế giới buồn bã của tâm hồn. Amir (Alex Wolff) – chủ của chiếc xe, đến để thu mua nấm truffle bán lại cho các nhà hàng hạng sang trong thành phố. 

Một buổi tối, đột nhiên Robin Feld bị tấn công, và những kẻ tấn công đã cướp đi con lợn của ông. Đọc đến đây, có lẽ mọi người sẽ nghĩ rằng, phải chăng Pig sẽ được phát triển tiếp như một “John Wick” già nua sẽ tìm mọi cách để cứu cô lợn về? Không, cô lợn đột nhiên trở thành một điểm đích cho một hành trình Robin Feld về lại với quá khứ từng huy hoàng của mình, để rồi, mọi nỗi đau của người đàn ông này trở nên hiện hữu với những mất mát mà ngay cả thời gian cũng không thể nào khỏa lấp.

Cả bộ phim là hành trình không ngừng đi qua quá khứ của Robin Feld từ một căn hầm ngầm nơi diễn ra màn đặt cược kì cục, cho đến nhà hàng cao cấp, tiệm bánh mì nhỏ và cả khu đặt tro cốt người chết… tất cả lướt qua camera, qua khuôn mặt đầy vết thương và vệt máu của Robin mà ông không chịu rửa đi hay băng bó lại, qua khuôn mặt lạ lẫm của chàng trai trẻ Amir, đang cố gắng kiếm sống tự lập thoát khỏi cái bóng của một người cha thành công nhưng cũng đang chứa đựng những ẩn ức đau đớn về người vợ đã mất. 

Một già một trẻ, một non nớt, một từng trải, một sạch sẽ, một bẩn thỉu, họ xung đột, họ không hiểu nhau, rồi lại ở cạnh nhau để đi đến cuối của cuộc hành trình đi tìm cô lợn mất tích. Từng dòng quá khứ của Robin được lật mở khéo léo, nhẹ nhàng, không gây sốc, không có gì gây sốc trong một bộ phim dán nhãn “rùng rợn”, mà nó chỉ mang đến cảm giác u uất và buồn bã toát ra từ giọng nói rất kiệm lời và đầy tiết chế của Robin Feld.

Chắc chẳng ai đi nhận đóng một cái kịch bản như này, ngoài Nicolas Cage, một nam diễn viên mà có lẽ, tài năng là điều không ai bàn cãi, và tính biểu tượng cũng không kém hơn Keanu Reeves bao nhiêu. Những kịch bản Cage tham gia vô cùng đa dạng và kì lạ, Big cũng vậy, với khuôn mặt không điển trai, nhưng lại mang những nét khiến người ta không thể quên ở nụ cười và cách nói chuyện như chúng ta vốn sẽ không quên những bộ phim tuyệt vời như Leaving Las Vegas, City of Angels hay Con Air, Face/off mà ông đã tham gia. 

Đằng sau Pig là câu chuyện về chủ nghĩa tiêu thụ, một cảnh phim đắt giá khi Feld phê phán đầu bếp của một nhà hàng cao cấp, người vốn có ước mơ mở một quán rượu và rồi giờ đây lại làm chủ một nhà hàng sang trọng. Đối với Feld những giá trị nguyên bản của việc trình bày món ăn và thưởng thức đã mất, thay vào đó, ở đây, trong nhà hàng này, chẳng còn lại gì thật, tất cả chị là sự rỗng mòn và hời hợt. Tất nhiên, bộ phim không đi quá chi tiết về nghệ thuật ẩm thực, à đúng, Feld từng là một đầu bếp nổi tiếng, nổi tiếng đến nỗi, cái tên của ông khi được nhắc đến ở nhiều nơi trong thành phố, sẽ khiến người ta nhớ về một thời đã qua.

Vậy đấy, Pig là một bộ phim đi tìm một cô lợn bị đánh cắp, nhưng thực ra đó lại chứa đầy những hồi ức, hoài niệm, sự mất mát và tình yêu. Hai người đàn ông nhiều tuổi nhất trong phim đều cất tiếng khóc đau đớn. Một cái kết đậm chất thơ của một bộ phim buồn bã. Nicolas Cage trở lại, và hẳn rồi, ông sẽ tiếp tục cống hiến cho khán giả những nét diễn độc đáo trong những kịch bản đa dạng và đầy tính chiêm nghiệm tiếp theo.

Comment