Mưa từ giữa buổi chiều, đến đêm, mưa vẫn còn đó. Chỉ khác nhau về mức độ nặng hạt, chỉ khác nhau về cường độ, và vì thế chỉ khác nhau về tiếng động mà mưa gây nên giữa chiều và đêm.


Mưa nặng hạt, tiếng động ồn ĩ của mật độ lớn những giọt nước trời rơi xuống mặt đất. Không gian trắng xoá màu nước, mưa rơi trên mái tôn, mưa rơi vào ban công, mưa rơi trên tán lá, mưa rơi trên những tán cây, mưa đổ vào xuống mặt đất. Đâu đâu cũng toàn là nước, nước của trời đang đổ xuống thành phố này, thành phố đã quá thưa thớt người đi lại, có lẽ không như những lúc bình thường, nhiều người vội vàng dừng xe để mặc áo mưa, hầm Thủ Thiêm ùn tắc vì người, nhiều nơi ngập nước, nhiều xe chết máy, và nhiều người khó khăn khi đi về nhà. Nhưng đường phố vắng vẻ, thưa người, đa phần đều ở nhà, ở trong nhà máy, ở những công ty còn cố gắng hoạt động cầm chừng. Đa phần ở nhà như tôi, ngồi làm việc bên chiếc bàn chất đầy sách, mà đa phần là tiểu thuyết, xung quanh bàn là những thứ hơi bừa bộn của một người đàn ông có nhóm máu O (chắc thế) không quá câu nệ vào việc gọn gàng và ngăn nắp. Hay như cô, ngồi làm việc vô cùng nghiêm túc với những cuộc điện thoại liên tục của công việc cũng ở nhà.


Mưa nặng hạt, như virus Corona đang đè nặng lên thành phố này, khiến hàng quán đóng cửa, đường xá vắng ngắt, lòng người lo lắng. Nhưng mưa thì vẫn cứ mưa, nước trời còn nhiều quá, còn cần trút xuống, còn cần đổ đầy vào mặt đất đã vốn nóng rẫy mấy hôm nay. Virus cũng vậy, nó cứ lan ra thôi, bất chấp sự cố gắng, bất chấp nỗ lực, bất chấp mọi tính toán, nó vẫn chưa được kiểm soát, nó vẫn đang tạo nên những bất an cho thành phố và cho đất nước này.


Tôi nghĩ, nhưng có lẽ cũng may, trong cơn mưa này, ít nhất là nhiều người không phải đội mưa, nhiều người không bị ốm, nhiều người đã an toàn trong nhà, và mong sao, những người thường ngày bán mình cho những vỉa hè để kiếm sống, đã được ở một nơi cơn mưa lớn của mùa hè không thể chạm tới. Có lẽ vẫn còn điều gì đó tích cực trong cơn mưa lớn. Như lòng người trong đại dịch đang xâm chiếm thành phố. Những xuất cơm từ thiện, những lời kêu gọi của mỗi ngành nghề khác nhau để giúp đỡ những nhân sự trong ngành của mình, những công việc bán thời vụ được mời chào để giúp đỡ phần nào cho ai đó thất nghiệp. Anh chủ nhà chủ động đặt nhiều đồ ở siêu thị, rồi anh chia cho mọi người, ai muốn lấy thì cứ mua với giá đúng trên hoá đơn mà anh mua trong siêu thị thôi.


Tôi vẫn nghĩ, có gì đó giúp chúng ta đi qua mọi đại hoạ của cuộc đời, thì đó là lòng người. Lòng tử tế của con người với nhau, tử tế vì những điều tốt đẹp, tử tế vì chấp nhận và thông cảm, tự tế vì cách hành xử đúng mực và khiến chúng ta ấm lòng. Và vì thế, cơn mưa nặng hạt rồi sẽ thành cơn mưa nhẹ hạt, cơn mưa lịm dần, chỉ còn lại những giọt nhỏ bé lách tách đâu đó ngoài kia trong bóng đêm đang phủ đầy thành phố.


Đêm, đâu đó có tiếng trò chuyện vui vẻ của bạn bè, tiếng xe đi lại thưa thớt. Ánh đèn thành phố cũng không sáng rỡ như ngày thường. Thành phố mệnh danh “không bao giờ” đã đi ngủ để dưỡng sức cho mình. Dịch có thể còn dài, nhưng như một cơn mưa, lớn cách mấy rồi cũng sẽ tạnh. Dịch rồi cũng qua đi, chỉ mong, cái tình người mà mùa dịch tạo ra đó, là còn mãi.

Ảnh Feature lấy từ Pinterest

Title là một bản nhạc của April Rain

Comment