Mượn câu của cha ông “Con vua thì lại làm vua, con sãi ở chùa thì quét lá đa”, nhưng xét ở khía cạnh khác, nghĩ theo chiều hướng khác thì con vua núp trong cái bóng quá lớn của cha, chìm trong hố sâu của nhung lụa, cuộc sống nằm ngoài ý chí của tự thân mà phụ thuộc vào người khác, con vua chẳng có cách gì mà bứt ra được để được hưởng một cách sống tự do như người bình thường nữa. Từ ông bố làm thẩm phán, đến Avery Cross (Bradley Cooper), rồi đến cậu bé AJ là một chuỗi liên tục của một gia đình làm chính trị, những đứa trẻ được định hướng rõ ràng và cấm cãi, những sự khôn ngoan, tinh ranh biết lợi dụng tình thế đã ngấm vào máu… Còn ở vế kia của câu tục ngữ đó, nó nằm trên cái tính chất mỉa mai và cay nghiệt của cuộc sống mà ông cha ta muốn nhấn vào những thân phận thấp kém hơn, đó là sự tự do, sự tự do lựa chọn con đường đi cho chính mình.

Luke (Ryan Gosling) một người có cuộc sống lang bạt, một tay làm xiếc trên chiếc moto của mình, vô tình biết mình có đứa con trai, nhưng lại không có khả năng về tiền bạc để chăm sóc cho hai mẹ con. Rồi quá muốn kiếm tiền để được sống và chăm sóc đứa con của chính mình, anh chọn cách đi cướp nhà băng, để rồi cậu bé Jason đã không còn cha ruột chăm lo cho cậu nữa. Jason với vòng tiếp diễn đơn giản của số phận, là một cậu bé cô độc, lầm lì, chơi với giang hồ, hút cỏ… và khi nhận ra mình đã có một người cha như nào, Jason, cũng với bản chất tốt của mình đã không chọn cách trả thù, mà chọn cách đi tiếp con đường của cha mình, một gã lái motor đi tìm tự do trên 2 bánh xe rong ruổi khắp trốn nhưng tiếng gió thì thầm của sự thống khoái. Chắc vậy.

Chia làm 3 phần, bộ phim The Place Beyond the Pines giống như một bản sử thi về cuộc sống. Phần đầu tiên là diễn xuất của Ryan Gosling, nói về câu chuyện của Luke, câu chuyện đơn giản, buồn và quyến rũ đó đã ngay lập tức giữ chặt người xem theo dõi cuộc đời đó. Một cách mở đầu đầy hấp dẫn, mê hoặc và quyến rũ, câu chuyện về một người khi biết được mình đã làm cha đã thay đổi thế nào, và đã ra những quyết định ra sao để bảo bọc gia đình của mình. Phần giữa là câu chuyện của Avery Cross, câu chuyện về cớm sạch cớm bẩn, về những mối quan hệ bên trong ngành cảnh sát, về tham vọng, về những âm mưu chính trị để đạt được địa vị trong xã hội. Còn phần cuối, khi thế hệ sau của 2 người đàn ông đó lớn lên, chúng đã đi theo những số phận như thế nào, chúng đã đụng độ nhau và cách chúng đối diện với người cha của mình ra sao.

Bộ phim là một bài ca về cuộc sống, một bài ca buồn với những mảnh ghép khác nhau, hai cuộc đời song song, với hai gia đình ở hai tầng lớp khác nhau trong xã hội, vì số phận, vì định mệnh và dính lấy nhau tại một điểm, và từ điểm đó, những số phận đó lại mở tiếp con đường của mình. Avery Cross may mắn hơn, đã biết lợi dụng số phận đó để tiến lên những nấc thang cao hơn trong xã hội, còn Luke thật không may, và hơn thế có lẽ là hệ quả cho những việc làm của mình, số phận của anh dù hết nhưng ảnh hưởng đến số phận của chính con trai mình. Một câu chuyện ấn tượng và giàu cảm xúc về tình cha con mà đã lâu lắm rồi, chủ đề này đã bị bỏ ngỏ.

Một bộ phim tuyệt vời, từ âm nhạc, đến diễn xuất, quay phim và câu chuyện dẫn dắt nó. Luke (Ryan Gosling) lái chiếc motor muốn thay đổi số phận mình và số phận của những người mình yêu quý, còn Avery Cross, lái bánh xe công lý theo ý mình nhưng không phải để thay đổi mà để tiếp nối cái khả năng mình có. Câu chuyện diễn giải với một độ rộng thời gian tương đối lớn, gần cả đời người với những điểm gẫy trong cuộc sống của người này, những bước ngoặt trong cuộc sống của người khác. Chỉ có 2 người là nói ít, xuất hiện ít, nhưng giống như một cái xương sống của câu chuyện, đó là 2 người vợ, 2 người mẹ, ở họ là cả một sự khắc khổ và chịu đựng đặc biệt là Romina (Eva Mendez). Eva Mendez đã có một vai diễn quá xuất sắc, là một người phụ nữ trẻ làm bồi bàn, cô đã phải lòng Luke để rồi có thai ngoài ý muốn và phải nuôi con một mình, cùng mẹ sống nhờ trong nhà của một người đàn ông yêu thương cô hết mực Kofi cho đến khi Luke một kẻ lang bạt với chiếc motor của mình cùng đoàn xiếc quay trở lại. Có lẽ sự quay lại đó càng làm cho số phận của cô sầu khổ hơn nữa. Hy vọng, rồi thất vọng, sợ hãi và luôn luôn lo lắng, Eva Mendez đã làm rất tôt tất cả những điều đấy.  Không chỉ Eva Mendez mà hai người đàn ông còn lại, hai diễn viên đang lên của Hollywood cũng đã hóa thân vô cùng xuất sắc.

Bradley Cooper đã thoát ra khỏi vai hài nhảm nhưng quyến rũ trong The Hangover, để hóa thân vào một nhân vật mà ở bên trong cái tốt và cái xấu, trộn vào nhau, đấu tranh với nhau để toát lên một khuôn mặt vừa ăn năn, vừa thương xót, vừa quyết liệt và tham vọng, một kẻ vừa đáng thương vừa đáng hận. Đạo diễn Derek đã từng nói rằng, vai diễn này chỉ dành cho Bradley Cooper, và nếu không có anh ấy thì không có phim này.

Song song với anh là Ryan Gosling, vai diễn này thì đúng là chọn mặt gửi vàng, vì Ryan vốn luôn luôn hấp dẫn vô cùng trong những vai mà anh là một kẻ lãng tử, ít nói, cô đơn, và khó nắm bắt. Đạo điễn Derek Cianfrance đã kể rằng trong một lần nói chuyện với Ryan Gosling, ông có hỏi Gosling rằng có việc gì câu chưa làm mà rất muốn làm? Ryan trả lời là cướp ngân hàng. Derek lại hỏi tại sao cậu không làm, Ryan nói sợ bị bắt, Derek lại hỏi, nếu cướp ngân hàng cậu sẽ làm như nào? Ryan kể lại chính xác như những gì bộ phim đã thể hiện, và Derek với kịch bản phim đã được viết trùng với câu chuyện kể của Ryan và hẳn nhiên đó là một vai diễn hoàn toàn thích hợp cho Ryan nếu được dựng thành phim. Hai ngôi sao đang lên đó đại diện cho một thế hệ diễn viên tài năng mới của Hollywood đã cùng với đạo diễn trẻ, người mà đã gây tiếng vang lớn với bộ phim Blue Valentine sản xuất năm 2000 cũng với Ryan Gosling đảm nhiệm vai chính, họ đã tạo nên một sản phẩm điện ảnh đầy chất thơ, với những xung đột của các thế hệ, những góc tối của xã hội Mỹ, của bản chất con người, của những thủ đoạn và âm mưa chính trị, cũng như sự bối rối trong cuộc sống của những cá nhân trẻ tuổi.

The Place Beyond the Pines có thể nói là câu chuyện của những người đàn ông, về trách nhiệm đối với gia đình, đối với việc dạy dỗ con cái. Cùng với đó là trách nhiệm trong xã hội giữa các mối quan hệ, và hơn hết cả là khi đối mặt với cuộc sống bản thân mỗi người đàn ông đã đưa ra được những quyết định như nào để tiếp tục hoàn thành số mệnh của mình. Có lẽ vì thế nên tôi thực sự thích thú với bộ phim này, một bộ phim cho tôi cảm giác vừa buồn bã, vừa hào hứng, và đầy những suy tư.

Comment