Tuanlarlame trân trọng gửi đến bạn đọc bài viết của cây viết Kenneth Turan trên Los Angeles Times về những nét chính trong cuộc đời và tác phẩm mới nhất của nam diễn viên – đạo diễn Clint Eastwood.

⭐⭐⭐

Phim đầu tiên Clint Eastwood đạo diễn, Play Misty for Me, đã ra mắt cách đây nửa thế kỉ. Ở tuổi 91, tác phẩm mới nhất của ông, Cry Macho, vừa ra mắt tại rạp và trên HBO Max vào hôm nay, 17/09/2021.

Clint Eastwood – khởi nghiệp diễn xuất từ năm 1955 – có lẽ là người Mĩ già nhất từng đạo diễn và đóng chính trong một phim điện ảnh lớn. Nhưng nếu hỏi ông xem liệu có gì khác biệt giữa lúc xưa và bây giờ không, bạn sẽ nhận được câu trả lời tương đương với một cái nhún vai với điệu bộ khôi hài.

Eastwood trả lời, “Tôi chưa từng nghĩ về điều đó. Nếu tôi không giống như xưa, tôi không muốn biết làm gì. Lỡ tôi không thích ‘gã tôi mới’ thì sao. Lỡ tôi nghĩ “Mình làm gì với cái thân ngốc nghếch này đây?” thì sao.” Ông mỉm cười với ý nghĩ đó.

Eastwood ở tuổi 91 là như vậy, thư thái và thoải mái. Mặc quần kaki và áo in họa tiết xanh lam, ông gặp tôi tại một góc vắng của Tehama – khu dân cư rộng 2000 mẫu Anh nằm trên những ngọn đồi của thành phố Carmel, California. Ông chia sẻ về dự án mới của mình: “Một phim kì lạ trong thế giới ngày nay, một kiểu khá khác thường.”

Với kịch bản dựa trên tiểu thuyết của N. Richard Nash và được chấp bút bởi Nick Schenk (Gran Torino, The Mule), Cry Macho kể câu chuyện về Mike Milo, một gã cao bồi già, vì nghĩa vụ và tuyệt vọng, đã đồng ý giúp ông chủ cũ của mình (Dwight Yoakam thủ diễn) đưa con trai của ông ấy (Eduardo Minett) ra khỏi Mexico.

Giống như những phim khác của Warner Bros. trong năm nay, Cry Macho sẽ xuất hiện trên HBO Max cùng ngày với chiếu rạp, tình huống mà Eastwood bình luận ngắn gọn là “không phải là điều tôi thích. Liệu có ổn không? Tôi cũng không biết.”

Vì là phim của Clint Eastwood, Cry Macho sẽ có nhiều pha hành động nguy hiểm. Nam diễn viên sẽ tiếp tục tung đấm (ông hài hước nhận xét, “có thể sẽ không tốt như trước đây nhưng thật vui khi được làm điều đó,”) và cưỡi ngựa (lần đầu tiên ông lên ngựa trở lại, kể từ bộ phim Unforgiven cách đây ba thập kỉ.)

Ông nói, “Người chăm sóc ngựa đã rất lo lắng [cho tôi]. Cô ấy cứ bảo tôi “cẩn thận, cẩn thận.” Cô ấy sợ tôi tông vào đâu đó. Nhưng nếu ta cư xử với ngựa như với bạn ta, thì nó cũng sẽ chăm lo cho ta.”

Chưa bao giờ hão huyền về bản thân, Eastwood nghĩ việc đóng những vai lớn tuổi – những người hay bị trêu chọc về việc ngủ nghỉ, những người mang sức nặng rõ ràng của tổn thương và năm tháng – là chuyện hết sức bình thường. Ông nói, “Tôi không giống như hồi 20 tuổi nữa, thì sao nào? Điều đó có nghĩa là sẽ có nhiều vai thú vị hơn để mà diễn.”

Ngoài những điều quen thuộc, Cry Macho còn có mặt khác, ngọt ngào và nhạy cảm hơn so với ông của những phim trước. Đó là câu chuyện về một người đã chán ngấy với việc ra vẻ nghĩa hiệp khi phải đối mặt với tuổi già, cơ hội thay đổi và sự tái khởi đầu, tất cả diễn ra trong những khung hình đậm chất Eastwood.

Còn có một chú gà tên Macho xuất hiện trong phim. Theo lời Eastwood, đoàn phim đã sử dụng 11 con gà khác nhau cho vai diễn này, vì “gà không thuộc nhóm những loài vật có nhiều tài nhất trên thế giới.”

Eastwood còn kể cho tôi nghe về một sự cố không liên quan gì đến những cảnh hành động mà xoay quanh một cô bé được chọn vào vai cháu gái của một trong các nhân vật chính. Cô bé đã phải hoãn diễn bởi có kết quả xét nghiệm dương tính với COVID-19.

“Nhưng rồi sau đó, nhà sản xuất đã đến gặp tôi và nói rằng mẫu xét nghiệm đó là một mẫu dương tính giả và chúng tôi có thể để cô bé diễn tiếp,” ông cười nói. “Cô bé đã rất vui, đó là một trong những ngày vui nhất trong khi quay.”

Một trong những điều kì lạ về dự án Cry Macho là việc nhà sản xuất Al Ruddy từng đề nghị Clint Eastwood nhận vai chính trong phim vào năm 1988, và khi đó ông trả lời rằng “tôi quá trẻ cho phim này. Hãy để tôi đạo diễn còn Robert Mitchum, một anh bạn lớn tuổi hơn, đóng chính.”

Mitchum sau đó đã không tham gia phim, và các nhà làm phim đã nhiều lần ướm thử vai diễn này cho nhiều diễn viên khác, bao gồm cả Arnold Schwarzenegger trước và sau khi ông làm thống đốc bang California. Eastwood nói, “Tôi luôn nghĩ là sẽ có dịp tôi quay lại và cân nhắc dự án. Suy nghĩ đó cứ tự nhiên đến với tôi như vậy. Đến một ngày, tôi cảm giác rằng đã đến lúc lật lại nó. Thật vui khi mà được làm điều gì đó xêm xêm tuổi của mình, khi tôi không cần phải cố gắng diễn vai già hơn tuổi của mình.”

Linh cảm về niềm tin vào bản năng luôn là chủ đề lặp đi lặp lại, cả trong những dự án Eastwood làm cũng như cách ông tiếp cận vai diễn của mình.

Ông chia sẻ: “Tôi chưa từng nghĩ diễn xuất là một môn thể thao trí tuệ. Đừng nghĩ nhiều quá. Cần cảm xúc thôi. Nếu nghĩ quá nhiều, sẽ đến một lúc ta không thích nó nữa. Nếu nghĩ về nó theo bốn cách khác nhau, ta sẽ quên là ban đầu điều gì khiến ta yêu diễn xuất. [Diễn xuất] giống như một cú ném bóng nhanh vậy. Chỉ cần xoay, bước và ném.”

Về những dự án trong tương lai, Eastwood thừa nhận rằng, “Hiện chưa có thứ gì nảy ra trong đầu tôi cả,” và bổ sung thêm, “Cho đến trước phim này thì chưa có. Nếu sau đó, có thứ gì đó, như là một câu chuyện, một sự việc nào đó thú vị xuất hiện, tôi sẵn sàng đón nhận.”

Nếu ban đầu Eastwood xem “việc đạo diễn phim là việc làm khi già đi,” thì giờ đây ông trả lời ngắn gọn hơn, “Tôi đơn giản là thích điều đó. Tôi không có gì hơn để so những đạo diễn khác, nhưng nếu tôi có cách thực hiện khác họ thì tôi sẽ nghĩ rằng “Tại sao mình phải đưa phim cho họ làm?””

Về diễn xuất, Eastwood cho rằng ông có chút mâu thuẫn về việc có nên tiếp tục diễn hay không, khi đôi lúc ông tự hỏi rằng “Mình đang làm gì ở độ tuổi 90 thế này? Không biết mọi người có ném cà chua vào mình không? Tôi đã qua cái tuổi nghĩ rằng không biết mình đã [diễn xuất] đủ chưa, nhưng lại chưa đến lúc tôi quyết định rằng mình đã [diễn xuất] đủ rồi. Nếu tôi diễn dở, khán giả sẽ ngay lập tức bảo tôi là đủ rồi đấy.”

Lớn lên trong thời kì Đại suy Thoái, Clint Eastwood nói rằng ông thấy rất biết ơn khi “không phải đóng gói hàng với mức lương 37 cent một giờ.” Khi tôi đề cập đến điều đó, ông gật đầu và nói, “Tôi vẫn nhớ là có công việc đó.”

“Trải qua thời kì Đại Suy Thoái và chiến tranh, trong những năm tháng tôi lớn lên, bố tôi đã làm đủ moi loại công việc. Ông liên tục nhảy việc và cả nhà tôi di chuyển khắp tiểu bang. Ông từng làm việc tại trạm xăng Standard Oil nằm ở góc đường Suset và Pacific Coast, giờ nó không còn ở đó nữa, và tôi nhớ rằng có lần ông đã kể với mẹ tôi, lúc đó tôi còn nhỏ, rằng có vài diễn viên xưa xưa nào đó đã đến và đổ xăng.”

“Không biết bố tôi có muốn trở thành diễn viên hoặc ca sĩ không. Ông có chất giọng hay. Ông và một người bạn khác từng muốn biểu diễn tại các bữa tiệc, nhưng cuối cùng không có cơ hội nào đến với ông.”

“Tôi nhớ lần mà tôi nói với bố rằng tôi sẽ bỏ học tại trường cao đẳng L.A. City để đi học diễn xuất theo một khóa học 6 tháng tại Universal. Ông nói rằng “Đừng có ham quá, không chừng sẽ thất vọng nhiều đấy.” Tôi đáp, “Con nghĩ cũng đáng để thử mà.” Nhưng tôi luôn nhớ rằng mọi chuyện đã có thể rẽ theo một hướng hoàn toàn khác.”

Nhưng mọi chuyện đã không rẽ theo hướng khác. Và chúng ta có một Clint Eastwood như ngày nay: bền bỉ, kiên gan, máu lửa với nghề, với điện ảnh.

Nguồn: Los Angeles Times

Xem thêm các bài viết khác tại Tuan Lalarme

Comment