Bộ phim kinh dị Hereditary xuất hiện tại liên hoan phim Sundance đầu năm 2018 được đánh giá là một trong những bộ phim hay nhất 2018 và đã mang về cho hãng phát hành A24 doanh thu khổng lồ với 79 triệu đô la trong khi kinh phí sản xuất chỉ khoảng 10 triệu đô la.

Thể loại phim kinh dị vẫn là một trong những dạng phim được khán giả đại chúng ưa chuộng vì tính giải trí của chúng trong việc thoả mãn sự tò mò của người xem trong việc tạo nên không khí rùng rợn, đáng sợ, giúp kích hoạt bản năng cơ bản nhất của mỗi người: sự sợ hãi. Tuy nhiên, bên cạnh yếu tố giải trí, kinh dị là một thể loại giúp người làm phim chứng minh được tài năng của mình trong việc làm sao xây dựng được một câu chuyện không bị đơn điệu, tạo nên những tình huống hoang tưởng nhưng không khiến khán giả cảm thấy nhàm chán trong những chiêu trò giật gân vốn đã đầy rẫy trên màn ảnh rộng.

Chẳng thế mà bộ phim Get Out ra mắt năm 2017 đã được đề cử Oscar, còn 2018, điện ảnh kinh dị tiếp tục mang đến cho khán giả một tác phẩm điện ảnh xuất sắc với bộ phim đầu tay Hereditary của đạo diễn Ari Aster. Dù là tác phẩm đầu tay, nhưng Hereditary cho thấy khả năng nắm bắt và thể hiện câu chuyện rất xuất sắc với sự tiết chế và chậm rãi để xây dựng nên một không khí phim khiến khán giả vừa hoang mang không hiểu chuyện gì xảy ra vừa sợ hãi vì những điều kinh khủng có thể xảy ra trong một gia đình mà các mối quan hệ đang dần dần vụn vỡ.

Quỷ ám là một chủ đề thường thấy trong các phim kinh dị của phương Tây, những tác phẩm kinh điển như Rosemary’s Baby của đạo diễn Roman Polanski hay The Exorcist của William Friedkin mang đến những trải nghiệm kinh hoàng với bối cảnh là không gian gia đình trong đó các thành viên gia đình bị vướng phải lời nguyền ma quỷ không thể nào giải thoát. Hereditary cũng đi theo hơi hướng như vậy với một câu chuyện mang mô típ cổ điển trong đó điểm nhấn của bộ phim là bốn bức tường với những tiếng la hét, một vài màn hù doạ giật gân nhưng trên hết thảy, điều khiến cho Hereditary chứng tỏ được tài năng của đạo diễn là khả năng giữ nhịp phim rất tốt khiến cho dù câu chuyện diễn biến chậm nhưng luôn luôn căng thẳng và khiến khán giả lúc nào cũng ở trong tình trạng hoang mang và cố gắng lý giải điều gì đang xảy ra.

Câu chuyện xảy ra trong gia đình của Annie (Toni Collette). Sau cái chết của người mẹ, Annie cảm thấy khó hiểu vì mình không thực sự thương nhớ mẹ, thay vào đó cô bắt đầu nghĩ về quãng thời gian mình sống như một cái bóng của người mẹ, khi cô để cho người mẹ nuôi đứa con gái Charlie và tìm mọi cách để Ellen không can thiệp vào cuộc sống của đứa con trai lớn Peter. Annie là một nghệ sĩ làm mô hình. Trong căn phòng của mình, Annie tạo ra các mô hình tí hon mô tả lại cuộc sống mà cô đã có, thậm chí là cảnh mẹ cô cho con của cô – Charlie bú khi Charlie còn bé. Hàng loạt những hình ảnh không bình thường, kì lạ xảy ra trong căn phòng đó mà tiêu điểm là một Annie lúc nào cũng ở trong tình trạng căng thẳng, bất thường trái ngược hoàn toàn với người chồng lúc nào cũng ủ dột vì không thể hiểu nổi vợ.

Bộ phim cứ vậy, hé lộ dần cho khán giả thấy một không khí gia đình tù túng, con gái bị mẹ kiềm toả, mẹ chết để lại sự hỗn loạn, những hình ảnh bất thường mà Charlie nhìn thấy, hay tâm lý đầy u uất của Peter. Không vội vàng, không đẩy khán giả thoát khỏi sự ngột ngạt trong một bối cảnh kín rất khó nắm bắt được cấu trúc của ngôi nhà mà gia đình đó đang sống, đạo diễn Ari Aster đưa khán giả đi từng hoang mang này đến hoang mang khác, đặc biệt là sau khi Annie khám phá ra mẹ của mình có những người bạn bí mật hay thực hiện nghi lễ bí mật nào đó có thể triệu hồi linh hồn người chết. Hồi ba của phim bùng nổ với những hé lộ kinh hoàng và bất ngờ. Câu chuyện được nén ép lại để bung ra vào 15 phút cuối phim khiến khán giả choáng ngợp và bối rối. Đây chính là điều đặc sắc mà một bộ phim kinh dị cần có, không phơi bày ra lý do quá sớm, nguyên nhân, tất cả những lời giải thích đều mù mờ và cần khán giả phải thực sự theo dõi từng chi tiết để có thể khám phá ra bí ẩn cuối cùng.

Toni Collette đã có một vai diễn gây kinh ngạc. Nhìn khuôn mặt của bà, tiếng thét của bà, khán giả luôn luôn cảm thấy đằng sau đó là ác quỷ mà ta không đoán được nó đến từ đâu và nó có ý định gì với gia đình của Annie. Annie trong cơn khủng hoảng của mình đã kéo đổ mọi mối quan hệ mà cô có với gia đình, với người chồng càng ngày càng chán nản với vợ, với đứa con trai đang sụp đổ vì tin rằng cậu ta không có được tình yêu thương của mẹ và đặc biệt với người mẹ mà cô ta đã đào xác và bỏ trên phòng gác mái một cách khó hiểu.

Hereditary là câu chuyện về quỷ ám, về sự tôn thờ ác quỷ của một số người trong xã hội, nhưng trên hết, bộ phim là câu chuyện về sự sụp đổ của nền tảng gia đình khi mỗi người tự giấu giếm bí mật riêng và thiếu sự tin tưởng dành cho nhau. Do đó, có thể nói, Hereditary không đơn thuần là một bộ phim kinh dị, nó còn là một bộ phim tâm lý xã hội bóc trần mặt trái của cuộc sống gia đình mà Ari Aster đã thực sự khôn khéo trong cách thể hiện.

Comment