Trong những năm trở lại đây (2017), khi ra rạp xem phim có thể thấy phim Mỹ chỉ xem được kỹ xảo, còn phim Hàn thì không chỉ có kỹ xảo, hình ảnh mà còn cả kịch bản. Từ Train To Busan đến Master… cho tới bộ phim The Merciless đều làm được điều này.

The Merciless không phải là một tác phẩm điện ảnh quá xuất sắc nhưng đặc sắc. Cốt truyện không mới nhưng với cách thể hiện hấp dẫn, kịch bản chặt chẽ bộ phim vẫn có thể làm vừa lòng khán giả.

“Mọi chuyện trên đời này, đều đến từ phía sau.”

Như câu nói của một nhân vật trong phim, điểm hấp dẫn của The Merciless chính là những tình tiết không ngờ đến từ phía sau. Với lối kể chuyện không theo trật tự cố định, đạo diễn đã khéo léo tạo nên một trò chơi đầy hấp dẫn bằng việc xáo trộn những mảnh ghép quá khứ và hiện tại, lôi kéo khán giả vào mê cung rắc rối của niềm tin và sự phản trắc.

Phim mở màn với cảnh hai tên giang hồ đàm đạo về việc ăn cá và giết người. Loài cá không có mí mắt, khi ngủ mắt cá vẫn mở, nên con người rất khó đoán chúng đang ngủ hay thức. Hình ảnh con cá chết mắt vẫn mở trừng trừng mang đầy tính triết lý được dẫn dắt để giới thiệu cho một nhân vật bí ẩn khác trong phim, không sợ nhìn thẳng vào mắt nạn nhân khi ra tay. Cuộc đối thoại bất ngờ kết thúc bằng một pha bạo lực không thương tiếc dự báo một câu chuyện khó lường đang chờ phía sau, và lúc này hai nhân vật chính mới lộ diện trên màn ảnh.

Jae-ho một tay đàn anh với tham vọng trở thành kẻ số một trong một băng nhóm tội phạm, đã xây dựng lòng tin với Hyun-su, một tân binh đầy tham vọng trong nhà tù. Sau khi được ra tù, họ cố gắng tiếp cận tổ chức hòng lật đổ ông trùm xảo quyệt. Các tình tiết trong The Merciless như ván bài lật ngửa, khiến khán giả sẽ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác với những mưu mô, toan tính cùng những bí mật có thể xoay chuyển lòng tin và vị thế của con người. Tuy nhiên khi mọi mảnh ghép trong bức tranh đầy toan tính của The Merciless đã được mở ra, thì khán giả thực sự hoang mang ai mới là kẻ đáng tin hay đáng ngờ.

Nếu hình tượng nhân vật Jae-ho là tay giang hồ từng trải, ẩn sau vẻ ngoài bình thản lại là một kẻ sừng sỏ, trong bất cứ hoàn cảnh nào, hắn cũng tìm cách để tồn tại và vươn lên trở thành kẻ cầm đầu; thì ngược lại dáng vẻ thư sinh của nhân vật Hyun-su được kịch bản xây dựng nên một tay đàn em non trẻ nhưng đầy ngạo mạn và bản lĩnh, không ngại đối đầu với những kẻ máu mặt khác. Khi được hỏi về tay đàn em sống trong tù như thế nào, gã tân binh cho thấy một màn đấu khẩu cực kỳ thông minh khi giáp mặt ông trùm băng đảng hỏi: “Ta nghe nói không có ta hắn đã sống như một vị vua?” Gã tân binh không ngần ngại đáp lại: “Gọi là tổng thống thì đúng hơn!”. Ông trùm hỏi: “Vua và tổng thống khác nhau chỗ nào?”, gã tân binh đáp lại đầy mỉa mai: “Tổng thống thì có nhiệm kỳ, mà nhiệm kỳ thì hữu hạn.”

Những mẩu đối thoại sâu sắc, những góc máy sắc nét khi sử dụng khung hình đối sánh từ bên ngoài, lúc lại quay cận cảnh từ bên trong, tất cả đều được đạo diễn trau chuốt, tạo nét hấp dẫn cho bộ phim. Đặc biệt phải kể đến những chi tiết mang đầy tính ẩn dụ, đó là phân cảnh khi nhân vật chính ngồi chính giữa cùng 12 tay đàn em say sưa chè chén sau một chiếc bàn dài. Hình ảnh mô phỏng “Bữa tiệc cuối cùng” bức họa nổi tiếng của Leonardo da Vinci tái hiện lại một sự kiện tôn giáo trong Kinh Thánh: Judas một môn đệ của Chúa Jesus, đã tố giác với nhà cầm quyền La Mã để bán đứng thầy của mình chỉ với 30 đồng bạc. Chính giữa bức tranh là chúa Jesus đang nói với các môn đệ: “Trong số các con có kẻ sẽ phản bội Ta. Mặc dù Ta phải ra đi như đã ấn định, nhưng tội lỗi cho kẻ nào phản ta.”

Hình ảnh ẩn dụ tuyệt đẹp này làm nổi bật lên bản chất khắc nghiệt của thế giới ngầm, nơi con người ta gọi nhau là anh em, bạn bè nhưng sẵn sàng đâm nhau từ phía sau. Và kết cục của câu chuyện như đã được ấn định từ lúc ấy, họ sẽ phải chết vì sự phản bội của chính người mà mình tin tưởng. Tuy nhiên đến đoạn cao trào thì bộ phim lại khiến khán giả có chút hụt hẫng về cái kết mang tính “thỏa hiệp “.

“Mọi chuyện trên đời này, đều đến từ phía sau, cậu không bao giờ biết điều gì sắp xảy ra. Bài học rút ra là đừng tin vào con người, hãy tin vào hoàn cảnh.”

Xây dựng niềm tin rồi biến niềm tin thành sự phản trắc, The Merciless đẩy nhân vật của mình vào những hoàn cảnh mà chính họ thật sự không biết mình đứng về phe nào. Dù sao, xét về mọi mặt từ nội dung đến hành động, phim không có gì vượt trội hơn những tác phẩm cùng đề tài trước đây, nhưng khán giả vẫn có thể thấy hài lòng sau khi xem, có lẽ thành công này chính là nhờ đạo diễn.

Comment