Năm 2014, khán giả của dòng phim siêu anh hùng chứng kiến một sự đổi mới vô cùng đặc sắc trong phong cách làm phim cho tác phẩm Guardians of the Galaxy Vol 1. Sự hài hước, âm nhạc được sử dụng khéo léo với những ca khúc kinh điển thập niên 70-80, nhân vật được xây dựng tốt vừa nghiêm túc vừa nhí nhố tạo nên một sự tương phản khéo léo và thú vị. Điều đó giúp cho Marvel mở ra một hướng đi khác, đỡ nhàm chán hơn, ra ngoài công thức quen thuộc dành cho phim về các siêu anh hùng. Tuy nhiên, khi bê nguyên công thức đã từng “mới mẻ” đó áp cho Guardians Of The Galaxy vol 2, đạo diễn James Gunn đã mang đến một sản phẩm nhàm chán, đơn điệu và vô cảm.

Ngay phần mở đầu phim, ta đã chứng kiến sự lặp lại theo đúng phong cách cũ. Trên nền bản nhạc Mr. Blue Sky, Đội Vệ Binh tấn công một con quái vật ngoài không gian để dành lại những vật phẩm mà Sovereign yêu cầu. Âm nhạc bật lên, Baby Groot nhún nhảy theo điệu nhạc mặc kệ đội vệ binh đang lăn xả chiến đấu. Như vậy, Star-Lord dù là nhân vật chính nhưng không phải là điểm nhấn nữa, mà sân khấu dành cho Baby Groot với tạo hình cực kì dễ thương và gây thiện cảm.

Sau khi lấy lại được đồ vật trả cho The Sovereign, Rocket “chứng nào tật nấy” ăn trộm lại từ tay Sovereign, điều đó khiến họ nổi giận thuê những The Ravagers lùng bắt và trừng phạt Đội Vệ Binh. Trong khi đó Nebula (Karen Gillan) muốn giết chị ruột của mình là Gamora (Zoe Saldana), dù cho Đội Vệ Binh đang muốn bắt Nebula để nhận phần thưởng. Sự rắc rối trong câu chuyện, tạo nên sự hời hợt trong gần nửa đầu phim. Những nhân vật đan xen nhau, truy đuổi nhau như một màn đuổi bắt bất tận không có mục đích cụ thể, không có một nhân vật chủ đạo làm điểm tựa khiến cho bộ phim tạo ra nhiều “điểm chết” trong kịch bản.

Dù James Gunn đã rất cố gắng tạo tiếng cười mọi lúc, mọi hoàn cảnh, trong mọi lời thoại, thậm chí trong lời thoại của nữ Đại Tư Tế với khuôn mặt nghiêm túc và vô hồn, cũng không thể cứu vãn được một kịch bản rất tẻ nhạt và dàn trải. Câu chuyện phim mở ra một hướng mới khi Đội Vệ Binh bị The Ravagers lùng bắt, đó là sự xuất hiện của Ego (Kurt Russell). Ego tự nhận mình là cha của Star-Lord và mời đội Vệ Binh về hành tinh của mình. Đội vệ binh lúc này thiếu mất Groot và Rocket đang bị những kẻ phản loạn chống lại Yondu bắt đi.

Những hành tinh mới, không gian vũ trụ được thể hiện nhiều hơn sặc sỡ và rộng lớn tạo cho sức nặng cho bộ phim về mặt hình ảnh. Đây chính là thế mạnh gần như duy nhất mà Guardians of the Galaxy có thể thể hiện ra để “khoả lấp” điểm yếu về mặt kịch bản. Khi đội vệ binh mang trong mình sứ mệnh “cá nhân” của riêng Star-Lord và mối quan hệ với người cha của mình. Thì điểm nhấn lại dành cho hai nhân vật phụ, Mantis (Pom Klementieff) và Yondu. Mantis là một cô gái có khả năng nắm bắt cảm xúc của người khác. Sự ngây thơ của cô công hợp với tính cách khô cứng của Drax tạo nên những tiếng cười tích cực và vô hại. Trong khi đó, Yondu, thủ lĩnh của The Ravagers đã từng xuất hiện trong phần 1 với tư cách là cha nuôi của Star-Lord có một vai diễn đầy cảm xúc.

Chính vì quá tập trung tạo nên tiếng cười, đầu tự quá nhiều thoại cho sự hài hước, mà James Gunn đã không thể kiểm soát được kịch bản phim của mình. Ông tạo nên một câu chuyện dàn trải, và hời hợt. Quá nhiều tuyến truyện, quá nhiều chi tiết rườm rà và tham lam. Đặc biệt là nó không thoát ra khỏi cái bóng của phần 1 với những chiêu thức “câu view” quá lộ liễu. Khi đó, dù âm nhạc tuyệt hay, nhưng lại thiếu cảm xúc khi không gắn kết được với cảnh phim. Dù bối cảnh không gian tuyệt đẹp, được xây dựng chỉn chu và công phu, nhưng không thoát được sự nhàm chán khi không có một tuyến truyện đủ mạnh giữ nhịp cho mạch phim.

Guardians Of The Galaxy vol 2, rơi vào điểm yếu cố hữu của Marvel, chú trọng đến tính giải trí mà bỏ qua yếu tố câu chuyện. Nó tạo ra những phút giây sảng khoái, nhưng không đọng lại cảm xúc. Nó giống một bản nhạc thị trường nổi lên trong một giai đoạn và nhanh chóng rơi vào không gian để lãng quên. Nhưng có một điều không thể phủ nhận. Nó tiếp tục mang đến thành công cho Marvel Studios trong việc bành trướng vũ trụ điện ảnh của mình. Vì dù gì đi nữa, siêu anh hùng mang đến cho khán giả niềm hưng phấn của những gì kì vĩ, và không tưởng mà bất kì ai cũng ưa thích.

Box: Guardians Of The Galaxy Vol 2 đang đứng đầu trên mọi bảng xếp hạng về doanh thu khắp thế giới. Tuy nhiên, ở Việt Nam, nó vẫn chỉ chiếm vị trí thứ yếu, do sức hút vô cùng lớn của bộ phim Việt Nam Em Chưa 18 của đạo diễn Lê Thanh Sơn.

Tuổi Trẻ

Facebook Comments Box

Comment